Dương Phàm cười khổ, cảm giác được sống lưng lạnh buốt.
Rõ ràng là hắn đang từ chối mà, có khó hiểu quá không?
Có bao nhiêu người hẹn bạn lần sau ăn cơm thì thật sự có lần sau?
Ngay sau đó thang máy dừng lại, cô phục vụ xinh đẹp dẫn mọi người qua một hành lang đến phòng VIP chí tôn.
Mặc dù nhà họ Tô được coi là một gia đình giàu có nhưng khi bước vào căn phòng này vẫn bị sốc.
Phòng rất rộng, được trang trí vô cùng sang trọng và có đầy đủ tiện nghi cần thiết.
"Không ngờ ở tuổi này mà tôi lại may mắn được. dùng bữa ở đây."
Bà cụ Tô vui vẻ nói. 'Tất nhiên bà biết có một phòng riêng sang trọng trên †ầng cao nhất của khách sạn Thiên Hải, nhưng về cơ bản nó là để thương hội Thuận Thái sử dụng riêng.
Số lần trung bình người ngoài sử dụng là mỗi năm một lần.
Đó là đãi ngộ cao nhất của thương hội Thuận Thái, không ngờ Dương Phàm có thể tùy tiện sử dụng.
Mặc dù nói chỉ cần tâm trạng tốt ăn ở đâu cũng giống nhau, nhưng tâm trạng ăn ở đây sao có thể giống với ăn ở phòng riêng bình thường được?
"Dương Phàm, sao cháu lại là khách hàng VỊP chí tôn ở đây?" Lần đầu tiên Dương Ngọc Lan nói chuyện với Dương Phàm mà giọng điệu không có sự chán nản.
Dương Phàm cười nói: "Lần trước có một người bạn để ở đây nhờ cháu cất giữ, mấy ngày nữa cô ấy sẽ quay lại lấy."
Tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405779/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.