Nghe Tô Mộng Dao hỏi vậy, Dương Phàm liếc mắt nhìn
"Em nói vậy là có ý gì, anh không phải là người sao?"
Tô Mộng Dao biết mình lỡ lời, vội vàng giải thích: "Không phải, em không có ý đó, ý em là anh không phải là Thần tiên đấy chứ?"
Dương Phàm mỉm cười, chỉ vào trán Tô Mộng Dao: "Thần tiên? Em đang nghĩ cái quái gì thế?"
Tô Mộng Dao không tỏ ra chán ghét, thấp giọng hỏi: "Bây giờ bởi vì anh sợ nhà họ Mộ Dung giận lây sang nhà họ Tô, cho nên không thể ngồi yên đúng không?"
Dương Phàm cười nói: "Chuyện này phải xem biểu hiện của em rồi."
Mặt Tô Mộng Dao hơi đỏ bừng, cô nói tiếp: "Sao anh lại như đừng quên, thân phận hiện tại của anh là bạn trai em!"
Dương Phàm lắc đầu nói: "Đó là do em thuê anh làm bạn trai, em không nói anh cũng quên mất, em vẫn chưa trả tiền."
'Tô Mộng Dao khịt khit mũi, tức giận nói: "Anh chỉ cần tiền thôi à, anh không muốn thứ khác sao, đừng nhắc đến tiền bạc làm tổn thương tình cảm”
Đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn Dương Phàm kèm theo chút chờ mong.
Dương Phàm nghiêm túc nói: "Anh có thể nói cho em biết, nếu em không trả tiền, anh sẽ lập tức nghỉ việc đấy."
Tô Mộng Dao suýt chút nữa tức điên lên vì lời nói của hẳn: "Anh đùa cái gì vậy, ngay cả chức vụ bạn trai này mà anh cũng muốn nghỉ ư? Anh có cảm thấy mình quá cặn bã không?"
Dương Phàm thẳng thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405773/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.