Ai đó trong đám người cũng hét lên: “Dừng tay, như vậy là đủ rồi.”
Tuy nhiên, một tiếng ‘rắc1 văng lên, Dương Phàm không thèm để ý đến ai mà đã thẳng tay bẻ gãy cổ Kiếm Trần.
Có chuyện gì thì chờ hắn xong việc rồi nói.
Mọi người xung quanh đêu sửng sốt, tự hỏi Dương Phàm là ai.
Hắn không chỉ đắc tội với gia tộc Mộ Dung mà còn trực tiếp giết chết đệ tử của Phi Vân Tông, việc này khác nào tự tìm đường chết đâu.
Dương Phàm không để ý đến ánh nhìn của mọi người, hắn xoay người về hướng vừa phát ra âm thanh.
Một phụ nữ trung niên xinh đẹp đứng đó, nhìn Dương Phàm với vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Người phụ nữ có dáng vẻ đẹp đẽ, trang điểm tỉnh tế, mặc chiếc váy dài màu đen trông rất tao nhã và sang trọng.
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Dương Phàm với ánh mắt coi thường, dáng vẻ trịch thượng.
Dương Phàm cười khinh thường, hắn thật sự không hiểu sự tự tin của những người này ở đâu ra mà bọn họ luôn cảm thấy địa vị của mình cao hơn người khác.
Dương Phàm cười hỏi: “Vừa rồi cô muốn nói cái gì?”
Mọi người gần như không nhịn được cười, người đã bị giết hết, hắn hỏi vậy có phải là nhục mạ người khác không?
Người phụ nữ xinh đẹp bước ra khỏi đám đông, vẻ mặt khó coi nói với Dương Phàm: “Vừa rồi tôi bảo cậu dừng tay, cậu không nghe thấy sao?”
Dương Phàm không chút do dự, giơ tay lên đánh người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405734/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.