Người dẫn đầu là người phụ nữ kia.
Khi nhìn thấy người phụ nữ, Dương Phàm
cũng giật cả mình, tình hình ban ngày rất khấn cấp, cộng thêm người phụ nữ có chút nhếch nhác.
Trong ấn tượng của hắn, đúng là một người đẹp.
Nhưng khi gặp lại, vẫn bị làm cho kinh ngạc.
Dáng người của người phụ nữ cao ráo, khí chất bất phàm, mặc một chiếc váy dài bó sát màu đỏ tía, để lộ toàn bộ dáng người mềm mại thướt tha, ngực nhô cao có vẻ hơi khoa trương, làm cho người ta có cảm giác mỗi lần cô ta thở giống như đang nâng tạ vậy.
Làn da trên khuôn mặt mềm mại, mịn màng và bóng loáng, giống như thổi một cái cũng vỡ.
Các đường nét trên khuôn mặt càng khiến người khác không thể xoi mói được.
Đây có lẽ là giới hạn tối đa của thế giới mập mạp rồi.
So với Tô Mộng Dao thì mỗi người một vẻ, cô ta có vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành hơn, khí chất cũng nổi bật hơn một chút.
Dương Phàm không nhịn được lại nhìn
thêm một hồi.
Lúc này hắn mới hiểu được những hôn quân thời xưa: đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao, vua từ nay không vào triều sớm.
Người phụ nữ nhìn thấy Dương Phàm liền cười rạng rỡ như hoa mẫu đơn nở rộ.
Cô ta nhẹ nhàng bước tới chào đón Dương Phàm, nói: “Tiểu thần y, xin mời vào trong.”
Cô ta vừa nói vừa đỉ song song với Dương Phàm vào khách sạn, hơn mười vệ sĩ mặc vest
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405726/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.