Dương Phàm không kiêng dè mà đá vào mông Cao Đại Cường một cái: “Thằng nhóc này, cậu không nhớ tôi sao?1′
Trương Nguyệt Anh đứng một bên nín khóc rồi mỉm cười, nói với Cao Đại Cường: “Cậu ấy là Dương Thanh Hảì, trước đây từng sống ở nhà chú Tô bên cạnh nhà mình đấy.”
Vẻ mặt Cao Đại Cường kinh ngạc, đánh giá Dương Phàm: “Dương Thanh Hải?”
Dương Phàm gật đầu, cười nói: “Bây giờ tôi tên là Dương Phàm, sư phụ đã đổi tên cho tôi rồi.”
Vẻ mặt Cao Đại Cường thật thà nói: “Thay đổi nhiều đến thế ư?”
Dương Phàm khẽ mỉm cười: “Tôi đang đứng trước mặt cậu đây, cậu xem tôi có mấy phần giống trước đây.”
Cao Đại Cường cười ha ha nói: “Hàn giang
cỏ cô ảnh, giang hồ có cố nhân, gặp nhau cần gì biết có từng quen.”
*Ý nghĩa của câu này là bên bờ sông lạnh lẽo có bóng người lẻ loi, như người bạn cũ trong giang hồ, hôm nay gặp lại sao còn bận tâm hỏi ta có quen nhau không.
Sau khỉ nói câu này, anh ta hung hăng ôm chặt lấy Dương Phàm.
Tô Mộng Dao ở một bên liếc mắt nhìn hai người, tại sao bọn họ còn nói mật mã ở đây chú?
Thấy sức khoẻ của Cao Đại Cường đã bình thường, Lão Lạc cũng chào tạm biệt Dương Phàm rồi trực tiếp rời đi.
Dương Phàm bảo Trương Nguyệt Anh thu dọn một chút rồi tạm thời ở lại biệt thự của hắn hai ngày.
Tô Mộng Dao trò chuyện một lúc rồi giúp bà ấy thu dọn xong mới rời đỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405710/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.