Chung Gia Phúc vội vàng nói: “Ngài Dương nói đùa rồi, ban đầu quần áo là do chính tôi
mua cho cô ấy nên không cần bồi thường đâu.”
Dương Phàm cũng không kiên quyết nữa: “Tuỳ anh vậy, hôm nay gặp được tôi coi như là anh may mắn, sau này đừng phách lối như thế nữa, không phải ai cũng tốt bụng giống như tôi đâu”
Hai cha con nhà họ Chung gật đầu liên tục.
Tô Mộng Dao suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười.
Anh tốt bụng ư? Có phải anh đã hiểu sai gì về khái niệm của từ tốt bụng không?
Chung Gia Nghĩa vui mừng khôn xiết khỉ thấy Dương Phàm không so đo nữa, ông ta vội vàng chào hỏi Dương Phàm rồi rời khỏi đây.
Ông ta rất sợ ở lại lâu thì hắn sẽ thay đổi ý định mất.
Sau khi những người khác rời đi, Trương Nguyệt Anh nói với Dương Phàm: “Cảm ơn cháu, Thanh Hải, à, Tiểu Phàm.”
Dương Phàm xua tay rồi hỏi: “Dì Trương, cháu nhớ lúc đó không phải dì đang làm giám đốc văn phòng gì đó ư, tại sao bây giờ lại đi làm nhân viên phục vụ thế?”
Trương Nguyệt Anh thở dài nói: “Sau khi chồng của dì mất đi, người lãnh đạo ở đơn vị đó
cứ thường xuyên nói bóng gió với dì, muốn lợi dụng dì để đạt được lợi ích riêng.”
“Lúc đó dì còn trẻ tuổi nóng tính nên đã ra tay với ông ta, sau đó lại bị chuyển công việc đến bộ phận hậu cần để dọn dẹp nhà vệ sinh, vì tức giận quá nên dì đã xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405706/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.