TÔ Mộng Dao hoàn toàn thả lỏng, đầu hơi ngửa ra sau.
Bộ ngực của cô ấy bị che đậy như ẩn như hiện phập phồng bày ra trước mắt Dương Phàm.
Có nên nhắc nhở một câu không? Dương Phàm do dự một hồi rồi cuối cùng vẫn quyết định liếc nhìn thêm vài lần.
Dù sao cũng không phải người ngoài.
Sau khi được xoa bóp hồi lâu thì Tô Mộng Dao cảm thấy cả cơ thề đều rất thoải mái, cả người như lơ lửng ở trên mây.
Lên không được mà xuống cũng không xong, vô cùng thoải mái.
Một lúc sau, cả người cô ấy xụi lơ ngủ thiếp đi trên ghế Chủ tịch.
Dạo này còng việc ở công ty rất bận rộn khiến cho Tô Mộng Dao mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, đã mấy ngày nay cô ấy không được ngủ ngon giấc.
Dương Phàm lấy chiếc áo khoác treo trên giá quần áo ở gần đó rồi đắp lên người cô ấy, sau đó hắn ngồi ở một bên nghịch điện thoại.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên cả nhà
của Tô Trường Ngọc hung hăng xông vào văn phòng.
Khi nhìn thấy Tô Mộng Dao đang ngủ trên ghế Chủ tịch, Triệu Quế Hoa hét lên:
“Cho cô cái chức Chủ tịch này không phải để cô nằm ngủ ở đây cô muốn ngủ thì từ chức đi rồi về nhà mà ngủ.”
Tô Mộng Dao giật mình, sau khi cô ấy mở mắt ra nhìn thấy cả nhà của Tô Trường Ngọc, đành ngồi thẳng dậy.
Tò Phỉ còn hét lớn: “Bây giờ đã là lúc nào rồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405694/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.