Dương Phàm cười ha ha nói: “Sau bữa tối, tôi dẫn cô đi mua một vài bộ đồ ngủ, anh họ của cô có rất nhiều tiền.”
Vốn dĩ Đường Ngữ Yên định từ chối, nhưng khi nghe được Dương Phàm nói vậy, cô lại cảm thấy nhẹ lòng hơn chút.
Dù sao thì mặc quần áo công sở rất gò bó, đặc biệt là ở phần trước ngực, mặc nó khi làm việc nhà sẽ rất bất tiện.
Nếu không phải do chưa có lương thì cô đã mua từ lâu fôỉ.
Dương Phàm nói: “Nghiên cứu khoa học cho thấy mặc quần áo của JK để làm việc nhà thì tốt cho sức khỏe hơn mặc đồ ngủ, lát nữa tôi sẽ mua cho cô hai bộ.”
Đương nhiên là Dương Phàm đang nói mấy đỉều hết sức vô nghĩa về nghiên cứu khoa học, nhưng người có dáng người đẹp như Đường Ngữ Yên mà không mặc quần áo của JK thì quá đáng tiếc.
Đường Ngữ Yên vừa thái rau vừa hỏi: “Quần áo JK là gì?”
Dương Phàm ngồi dậy nói: “Cô có xem phim Tiếp quản đất nước chưa? Nữ chính trong
phim đó thường xuyên mặc thương hiệu này.”
“Tôi rất nhớ cái ổ cứng 700G trong máy tính trước đây của tôi.”
Dù chưa từng ăn thịt lợn nhưng cô đã từng nhìn thấy lợn chạy cho nên Đường Ngữ Yên cũng biết bộ phim về Tiếp quản đất nước đó không phải là một bộ phim hay.
Cô quay lại trừng mắt nhìn Dương Phàm: “Anh đang nhung nhớ nữ chính trong phim đó à?”
“Đúng thế, cô ấy rất xỉnh đẹp, cũng rất giống cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405662/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.