Dương Phàm bị tát một cái, tức giận, nhưng trước mắt là một người phụ nữ xinh đẹp, hắn cũng không thể đánh lại.
Hắn mắng thầm trong lòng: Mẹ nó, đánh một cái vang như vậy? Đúng là làm ơn mắc oán mà, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trả lại cái tát này.
Trả lại gấp ngàn vạn lần.
"Đồ lưu manh, anh là ai?"
Cô gái thở hổn hển quát.
Dương Phàm liếc mắt xem thường, tức giận nói: 'Cô quản tôi là ai làm gì."
"Anh... Cô gái tức đến bốc khói. Dương Phàm xốc một nửa chăn của cô gái lên, tức giận nói: "Cô phát điên cái gì, còn mặc quần áo, tôi có thể làm gì được?"
Cô gái thấy vậy mới thở ra một hơi, mơ hồ nhớ đến cảnh tượng hôm qua cầu cứu Dương Phàm.
"Xin... Xin lỗi... Cảm ơn anh."
Thấy ánh mắt của Dương Phàm dừng phía trong quần áo của mình, cô gái lập tức đỏ bừng mặt, vội vàng che ngực, xuống giường chạy vào nhà vệ sinh.
"Vô sỉ, đồ lưu manh." Cô gái lẩm bẩm.
Sau khi sửa lại quần áo, điện thoại của cô gái vang lên.
"Alo, Tiểu Lệ."
"Không thể nào, chúng tôi không có chuyện gì cả."
"Được, tôi biết rồi." Cô gái cúp máy, lướt điện thoại xem thử. Sắc mặt dần trở nên u ám.
Cô gái ngồi xuống giường, giọng nói vô lực nói với Dương Phàm: "Xem tin tức hôm nay đi."
Dương Phàm vẻ mặt khó hiểu lấy điện thoại, liếc mắt liền thấy tin tức các app đề xuất.
"Chủ tịch tập đoàn Tô Thị Tô Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-long-than/3405633/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.