Chân trời ánh dương vừa tắt, Dạ gia treo đầy đèn lồng đỏ, ánh trăng trên Thiên Viêm đại lục này không trắng sáng mà nhàn nhạt màu tím. Tất cả tạo nên một khoảnh huyền bí, ma mị.
Gia nhân tất bật chuẩn bị những khâu cuối cùng cho buổi họp mặt Dạ gia.
Gia tộc họ Dạ cũng như hầu hết các Gia tộc khác thường có tất cả bốn thế hệ, trong đó các trưởng lão là người có tuổi tác, quyền lực cao nhất.
Tối nay tất cả tề tựu đông đủ một phần vì chúc mừng sự hồi phục của Dạ Diên, còn phần lớn là sơ nghiệm năng lực của các tôn tử đã tròn sáu tuổi.
...
'Xuy nhi, huynh ôm muội đi gặp mọi người.' Dạ Diên vừa nói vừa lay nhẹ Phượng Tĩnh Xuy đang say ngủ.
Từ lúc thành trẻ con vô tâm vô tư, Phượng Tĩnh Xuy ngày càng ham ngủ, thế là kéo theo Dạ Diên ngủ ngày ngủ đêm, cũng vì vậy việc Dạ Diên hồi phục vẫn còn bị hoài nghi.
'Ưm... Nha...' Phượng Tĩnh Xuy dụi dụi mắt.
'Mèo lười.'
Dạ Diên sủng nịch dùng khăn ướt lau mặt lau tay cho Phượng Tĩnh Xuy, miệng lẩm bẩm 'Sắp thành heo lười luôn rồi. Xem tay chân muội này...'
'Hưm...' Hất tay, ăn nhiều mau lớn, không biết à?
'Thiếu gia.' Bà vú cảm giác mình trở nên vô dụng rồi, ngoại trừ bón sữa và tắm rửa thay tã cho tiểu thư thì chẳng còn việc gì để làm.
Rửa mặt, thiếu gia.
Xoát lợi, lau lưỡi, thiếu gia.
Thay quần áo, thiếu gia.
Bế bồng, thiếu gia.
Chăm ngủ, thiếu gia.
Ừ thì thiếu gia cũng sáu tuổi, chăm muội muội cả ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-lanh-nu/132112/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.