Chương trước
Chương sau
Lâm Thần cười một tiếng nói:

- Ta là Lâm Thần, lần này tới Vương gia là xin Vương đại trưởng lão hỗ trợ rèn đúc một thanh bảo kiếm, chờ rèn đúc xong ta sẽ đi.

- Ngươi mời đại bá của ta rèn đúc bảo kiếm? 

Nghe Lâm Thần nói xong, vẻ mặt Vương Hinh Nhi vẫn là một bộ dáng cảnh giác, có hơi hoài nghi nói:

- Đại bá ta là Vương gia Đại trưởng lão, người bận rộn công sự, làm sao có khả năng có thời gian rèn đúc bảo kiếm cho ngươi?

Hiển nhiên, Vương Hinh Nhi còn chưa có tin Lâm Thần. Có điều, chuyện này cũng không kỳ lạ, cho dù là ai về đến nhà cũng không thể giải thích được vì sao trong nhà lại có thêm một người lạ, thực lực người này còn rất mạnh, khiến cho người ta hoài nghi mục đích của hắn là đúng rồi. 

Huống chi, Vương Thiên Minh là Đại trưởng lão của Vương gia, tuy rằng kỹ thuật rèn đúc cực cao, nhưng cũng đã rất lâu khồn có rèn đúc vũ khí cho người khác, trừ khi người này có đại ân với Vương gia, hoặc là người có thế lực ở Nhạn Nam vực…

Mà Lâm Thần chỉ có tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ, tu vi như thế cho dù thực lực của hắn mạnh hơn cũng chẳng mạnh được bao nhiêu, như vậy làm sao làm sao có khả năng lại có đại ân với Vương gia? Nói tới người có quyền lực ở Nhạn Nam vực, nhìn Lâm Thần một thân áo vải thô, không hề có một chút quyề quý nào ở trên người.

Lâm Thần lắc đầu một cái nói: 

- Không tin, ngươi có thể đi hỏi Đại trưởng lão.

Nghe vậy, Vương Hinh Nhi càng thêm nghi hoặc, nhìn chằm chằm Lâm Thần cả nửa ngày mới lên tiếng:

- Được, nếu để ta biết ngươi có ý đồ gì với Vương gia, ta nhất định sẽ xử lý ngươi. 

Vương Hinh Nhi vừa nói xong, bỗng dưng truyền đến tiếng bước chân từ bên ngoài sân.

Liền nhìn thấy một người trung niên Vương gia trưởng lão cùng vội vàng mang theo mấy chấp sự từ ngoài sân đi vào, mấy người nhìn thấy Hinh Nhi đang đứng đối diện với Lâm Thần ở trong sân, người trung niên kia lập tức đi tới quát:

- Hinh Nhi, không được làm loạn. 

- A, phụ thân.

Nghe được âm thanh của người trung niên, Vương Hinh Nhi lập tức quay đầu, nhìn thấy người trung nhiên kia không khỏi kinh ngạc thốt lên.

Trang phục trên người Vương gia trưởng lão chính là phụ thân của Hinh Nhi, cũng là Vương gia Tam trưởng lão. Làm trưởng lão cấp cao, người trung niên tự nhiên là biết rõ thân phận của Lâm Thần, cùng với ân tình của Lâm Thần với Vương gia, vừa nãy hắn nghe có người xông vào nơi Lâm Thần luyện kiếm, liền vội vã dẫn theo mấy người tới đây. 

Thứ nhất là sợ Lâm Thần bị quấy rầy, thứ hai là lo lắng có người xâm nhập bị Lâm Thần làm bị thương, vậy thì kẻ xâm nhập này chỉ có thể là tự rước lấy xui xẻo rồi.

Người trung niên trừng Hinh Nhi một cái, nàng bị phụ thân trừng như thế, nhất thời chu cái miệng nhỏ, dáng vẻ vô cùng ủy khuất.

Thấy tình hình như vậy, người trung niên không có để ý tới Vương Hinh Nhi, nói với Lâm Thần: 

- Lâm công tử, đây là tiểu nữ Vương Hinh Nhi vô ý mạo phạm, hy vọng công tử thứ lỗi... Hinh Nhi không có quấy rầy công tử luyện kiếm chứ?

Lâm Thần là khách quý của Vương gia, không chỉ là đệ tử thiên tài trong Thiên Cực tông, mà hắn là là dòng dõi gia tộc lớn Lâm gia ở Chân Vũ thành, bất kể là thân phận nào cũng có thể chèn ép Vương gia rồi.

Vương gia không thể đắc tội. 

Nghe người trung niên nói xong, Lâm Thần lập tức lắc đầu cười nói:

- Không sao không sao, thúc thúc không cần để ý, vừa nãy tại hạ cũng là đang cùng Vương cô nương thảo luận kiếm pháp, không thể nói là quấy rầy được.

Lâm Thần nói như vậy là muốn giúp Vương Hinh Nhi, nếu không Vương Hinh Nhi sẽ chịu trách phạt của gia tộc. 

Có điều, Vương Hinh Nhi nghe Lâm Thần nói xong, nhất thời mặt mày dựng đứng lên, âm thanh mang theo một tia oan ức quát nói:

- Ai thảo luận kiếm pháp với ngươi, ta không có.

- Hinh Nhi, không được hỗn láo. 

Vốn dĩ người trung niên nghe Lâm Thần nói xong, vẻ mặt vẫn đầy vui mừng, nhưng vừa nghe Vương Hinh Nhi nói xong, không khỏi nhướng mày, khẽ quát:

- Lâm công tử là đệ tử thiên tài của Thiên Cực tông, chỉ với tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ sáu xông vào Thiên La sơn bí cảnh liền đứng ở vị trí thứ ba, Lâm công tử chỉ giáo kiếm pháp cho ngươi, ngươi nên khiêm tốn thỉnh giáo.

Càng nói, người trung niên càng tức giận, hắn một mặt chỉ tiếc mài sắt không nên kim nên nói: 

- Tư chất thiên phú của ngươi cũng được coi là ưu tú, nhưng gia tộc đưa ngươi đến Lam Sơn môn đã mấy năm, ngươi cũng không có tu luyện nên hình dáng gì, hiện tại đã mười sáu tuổi rồi vẫn còn đang ở Thiên Cương cảnh sơ kỳ, ngươi đây là muốn cha tức chết a.

Vương Hinh Nhi càng thêm oan ức, nhìn thấy Lâm Thần đang nhìn nàng cười, giống như là đang chế giễu nàng vậy, Vương Hinh Nhi trừng mắt nhìn Lâm Thần một cái, tức giận nói:

- Cái gì mà... Hắn cũng không phải chỉ mới là Thiên Cương cảnh sơ kỳ thôi sao? 

Người trung niên sững sờ.

Lâm Thần cũng sửng sốt, cái này làm sao lại kéo tới trên người mình rồi.

- Hồ đồ. 

Người trung niên khẽ quát một tiếng, chợt hướng Lâm Thần nói:

- Lâm công tử, tiểu nữ không hiểu chuyện, xin lượng thứ.

Lâm Thần vung vung tay ra hiệu không có gì. 

Người trung niên trừng Vương Hinh Nhi một cái nói:

- Thực là hồ đồ, Lâm công tử chỉ là tu luyện muộn hơn ngươi một chút, mặc dù thực lực là Thiên Cương cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực không thể so sánh với ngươi. Vừa đúng lúc Lâm công tử ở chỗ này tu luyện một thời gian ngắn, ngươi liền theo công tử tu luyệ kiếm pháp cho tốt.

- Lâm công tử, không có làm phiền chứ? 

Người trung niên này là phụ thân của Vương Hinh Nhi, làm sao có khả năng không suy nghĩ cho Vương Hinh Nhi chứ. Sở dĩ hắn làm như vậy chính là hy vọng Lâm Thần có thể chỉ giáo cho Hinh Nhi một phen, nếu hai người có thể trở thành một đôi uyên ương vậy thì càng tốt.

Phải biết rằng Lâm Thần là đệ tử thiên tài của Thiên Cực tông, là trưởng tử dòng dõi Lâm gia, nếu mà Vương gia leo lên hai cây đại thụ này, thế lực tất nhiên sẽ tiến thêm một bước dài.

Lâm Thần sống hai kiếp nên đối với tâm tư của phụ thân Vương Hinh Nhi hiểu rất rõ ràng, nhưng nơi này là Vương gia, Lâm Thần tới là mời Vương gia Đại trưởng lão hỗ trợ rèn đúc bán chân khí, hiện tại lại đang ăn không ở không ở Vương gia, người trung niên nói Lâm Thần chỉ dẫn cho Hinh Nhi tu luyện cũng không phải chuyện gì quá lớn, Lâm Thần tuyệt đối sẽ không cự tuyệt. 

Lâm Thần khẽ gật đầu nói:

- Đương nhiên là có thể.

- Không được, ta từ chối. 

Lâm Thần vừa mới nói xong, Vương Hinh Nhi lập tức phản đối.

- Không được cũng phải được, không được phép từ chối. Ngươi ở đây tu luyện cho tốt.

Người trung niên quát một tiếng, rồi hướng Lâm Thần nói: 

- Vậy thì làm phiền Lâm công tử rồi.

Nói xong, người trung niên mang theo mấy chấp sự trong chớp mắt biến mất toàn bộ không thấy tăm hơi, chỉ còn lại hai người Lâm Thần và Vương Hinh Nhi ở trong sân.

Vương Hinh Nhi dậm chân một cái muốn rời khỏi, nhưng lời nói của phụ thân vẫn còn ở bên tai, nếu bây giờ nàng rời đi, phụ thân chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng. 

- Đáng ghét.

Vương Hinh Nhi nói thầm một tiếng, vẻ mặt đầy tức giận đi đến một cái thạch đình bên trong sân, ngồi ở đó không thèm quan tâm đến Lâm Thần.

Âm thanh của Vương Hinh Nhi mặc dù nhỏ, nhưng linh hồn lực của Lâm Thần vốn dĩ rất mạnh, dĩ nhiên là nghe được rất rõ ràng, có điều hắn cũng không có ý định tính toán với một tiểu cô nương, Lâm Thần khẽ lắc đầu, rút Tinh Cương kiếm tiếp tục tu luyện. 

Phục Ma Kiếm Quyết tổng cộng chia làm ba thức, Lâm Thần chỉ tu luyện thức thứ nhất Hàng Ma, thức thứ hai Lâm Thần mới chỉ vừa chạm tới, uy lực triển khai không lớn, Lâm Thần dự định trước khi trở về Thiên Cực tông sẽ tu luyện thành công thức thứ hai.

Dù sao bây giờ cách thi đấu nội môn chỉ có hai tháng, thời gian cấp bách, nhất định phải mau chóng tăng cao thực lực.

Hàng Ma. 

Lâm Thần khẽ quát một tiếng, Tinh Cương kiếm trong tay chênh chếch đâm về phía trước, tốc độ cực nhanh quét lên một trận cuồng phong. Tinh Cương kiếm ở giữa không trung hiện lên từng đạo kiếm ảnh óng ánh rực rỡ cực kỳ.

Gào...

Cùng lúc đó, ở trên Tinh Cương kiếm biến ảo ra một Cự Mãng như ẩn như hiện, Cự Mãng há to cái miệng lớn như chậu máu hướng về phía trước mạnh mẽ cắn xuống. 

Xì xì...

Tinh Cương kiếm đâm thủng không khí, kịch liệt công kích mảnh không gian phía trước, trực tiếp chém rách không gian phía trước, làm cho không gian khẽ chấn động.

Lâm Thần không có dừng lại, Tinh Cương kiếm tiếp tục đâm ra, triển khai thức thứ hai của Phục Ma Kiếm Quyết. 

Trảm Ma.

Rống...

Một cái bóng mờ giống như yêu thú Giao Long xuất hiện bên trên Tinh Cương kiếm, Giao Long này so với Cự Mãng lúc trước Lâm Thần triển khai ra Hàng Ma bất kể là khí tức, uy thế hay khí thế đều cường đại hơn mấy lần. 

Ầm...

Tinh Cương kiếm dắt Giao Long chém ra phía trước không gian, công kích kịch liệt làm không gian phía trước vang lên một trận chấn động nhẹ nhàng, không gian rung động như muốn tan vỡ.

Phục Ma Kiếm Quyết là võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp, uy lực to lớn, nếu như võ giả bình thường triển khai ra sẽ không có cách nào có thể có uy lực lớn như thế, mà chân khí trong đan điền cực kỳ tinh khiết, uy lực của võ kỹ khi triển khai cũng mạnh hơn rất nhiều. 

Nhưng nguyên nhân chính là hắn vừa mới triển khai thức thứ hai của Phục Ma Kiếm Quyết cũng chỉ là nắm giữ bước đầu, vì vậy cũng không thể xem như là uy lực thật sự của thức thứ hai được.

- Hí, kiếm thật nhanh, uy lực thật mạnh, Lâm Thần, đây là kiếm pháp gì?

Lúc Lâm Thần triển khai xong thức thứ hai Trảm Ma của Phục Ma Kiếm Quyết, thời khắc dừng lại bỗng nghe được âm thanh kinh ngạc của Vương Hinh Nhi truyền đến. Nhưng không biết từ lúc nào mà Vương Hinh Nhi bị kiếm pháp của Lâm Thần hấp dẫn, không kìm hãm được mà quay đầu xem Lâm Thần luyện kiếm. 

Vừa nãy Lâm Thần thi triển Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ hai Trảm Ma, tuy rằng còn chưa có nắm giữ, nhưng uy lực so với những võ giả kia cũng mạnh hơn rất nhiều.

- Phục Ma Kiếm Quyết.

Lâm Thần cười một tiếng trả lời. 

Nghe Lâm Thần nói xong, sắc mặt Vương Hinh Nhi khẽ biến thành màu hồng, vốn dĩ nàng còn xem thường Lâm Thần, nhưng bây giờ, bất tri bất giác bị kiếm pháp của Lâm Thần hấp dẫn.

Vương Hinh Nhi có hơi không muốn để ý tới Lâm Thần, nhưng vừa nghĩ tới khi nãy Lâm Thần sử dụng kiếm pháp, trên mặt nàng không khỏi lộ ra vẻ do dự, hồi lâu mới nói:

- Ngươi xuất kiếm tốc độ rất nhanh, ngươi làm như thế nào vậy? Ta cũng am hiểu kiếm pháp nhưng so với ngươi quả thực là... quá yếu. 

Sắc mặt của nàng đỏ hơn, dường như nhìn Lâm Thần tỏ ý xin lỗi.

Có điều lời nàng nói là thật, kiếm pháp của Lâm Thần ở trong Thiên Cực tông cũng được coi là cao cấp nhất, bất quá Vương Hinh Nhi là đệ tử nội môn Lam Sơn môn, so với Lâm Thần tự nhiên có chỗ không bằng.

Lâm Thần cười nói: 

- Ngươi mỗi ngày luyện kiếm một ngàn lần, xuất kiếm một ngàn lần, thu kiếm một ngàn lần, một tháng sẽ có hiệu quả.

Năm đó Lâm Thần bắt đầu tu luyện kiếm pháp cũng là dựa theo phương pháp này luyện tập mỗi ngày. Mặc dù nói biện pháp này luyện tập quá khổ cực, nhưng hiệu quả tuyệt đối là rất lớn.

Nghe Lâm Thần nói xong, Vương Hinh Nhi không khỏi gật gật đầu, kiếm pháp của nàng ở nội môn Lam Sơn môn cũng không phải là quá kém, nhưng so với tốc độ xuất kiếm của Lâm Thần thì Lâm Thần tuyệt đối có thể giết chết nàng. 

Nếu dựa theo biện pháp tu luyện của Lâm Thần, một tháng sau, thực lực Vương Hinh Nhi tất nhiên sẽ tăng lên rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.