Trên thực tế, tuy rằng đoạn kiếm bay nhanh suốt mấy ngày nhưng vẫn là loanh quanh ở khu vực này. Di tích Chân Bảo Môn có vô số đường đi, bốn phương thông suốt, mê cung quanh co. Đoạn kiếm phi hành ở đây mấy ngày, cũng chỉ đi quanh con đường mà Lâm Thần đã dừng lại lúc trước, nói cách khác con đường Lâm Thần đang đứng có thể ở sát vách con đường trước đó.
Tóm lại đoạn kiếm tuy phi hành thời gian lâu nhưng nếu đi thẳng từ vị trí cũ của hắn tới đây cũng chỉ mấy canh giờ là có thể tới nơi.
Nhưng hiện tại đã đến đích, Lâm Thần cũng không nghĩ nhiều nữa.
Không biết vật có thể khiến cho đoạn kiếm phản ứng điên cuồng sẽ như thế nào. Mắt Lâm Thần lóe ra một vệt hưng phấn, linh hồn lực của hắn hơi động, thả ra một phần đang bao quanh trên kiếm tản mát ra xung quanh.
Linh hồn lực xuyên xuống lòng đất sâu hơn mười thước, lập tức tình hình toàn bộ vùng này phản chiếu rõ ràng trong đầu Lâm Thần.
Chỉ là, dưới dự dò xét của linh hồn lực lại không hề phát hiện được gì.
"Sao có thể như vậy!"
Trong mắt Lâm Thần lóe ra tia kỳ dị. Hắn liếc mắt nhìn đoạn kiếm đang run rẩy cách đó không xa, trong lòng hơi động, linh hồn lực đang bao quanh kiếm trong phút chốc thu nó vào trong trữ vật linh giới.
Sau đó, Lâm Thần há mồm nuốt xuống một viên đan dược, nhanh chóng luyện hóa, một lát sau sắc mặt tái nhợt của hắn trở nên hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-kiem-than/2216040/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.