Chương trước
Chương sau
Lâm Thần tắm rửa xong, cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, trong người rất thoải mái.

Mặc quần áo xong hắn đang muốn luyện kiếm pháp, lúc này đột nhiên hắn nghe thấy tiếng bước chân rất nhẹ. Tiếng bước chân này rất nhỏ, mà rõ ràng là cách Lâm Thần một đoạn rất xa, âm thanh rất nhỏ, nếu đổi là võ giả Thiên Cương cảnh khác thì có lẽ không phát hiện ra được điều này.

Nhưng Lâm Thần lại không giống, lúc này linh hồn của hắn đã tăng lên cực lớn, cảm quan nhạy bén hơn nhiều so với trước đây, tiếng bước chân vừa xuất hiện, hắn liền ngay lập tức cảm nhận được.

Khẽ lắc đầu, Lâm Thần lộ ra một nụ cười, linh hồn lực tăng mạnh thật tốt, Lâm Thần không chỉ cảm thấy nhạy bén hơn, mà sự lĩnh ngộ của hắn cũng tăng lên.

Không nghĩ nhiều, Lâm Thần loảng xoảng một tiếng, rút Hàn Thiết kiếm ra.

Chỉ là không đợi Lâm Thần triển khai võ kỹt ra, hắn nghe thấy tiếng bước chân đó càng ngày càng lớn, càng ngày càng rõ, hiển nhiên khoảng cách người đến cự ly càng gần với Lâm Thần.

Nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng Lâm Thần hơi động, một luồng linh hồn lực khổng lồ ngay lập tức được thả ra ngoài, trong nháy mắt đã bao phủ ngàn mét xung quanh khu vực lấy hắn làm trung tâm.

Cùng lúc đó, toàn bộ cảnh tượng xung quanh trong ngàn mét liền xuất hiện trong đầu hắn.

Liền nhìn thấy, một người trung niên mặc trang phục chấp sự Thiên Cực tông đang nhanh chóng đi về hướng tiểu viện của Lâm Thần, nhìn thấy người trung niên này Lâm Thần không khỏi sững sờ.

- Chấp sự của Thiên Cực tông?

Trong lòng Lâm Thần hơi dao động, trước đây Thất trưởng lão có nói, tông môn rất nhanh sẽ truyền lời cho bọn họ, vậy vị chấp sự Thiên Cực tông này đến là để truyền lệnh cho Lâm Thần.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Lâm Thần nghiêm lại, đang thu hồi linh hồn lực, lúc này bỗng một giọng nói vang lến:

- Ai! Đi ra!

Lâm Thần ngẩn ra, giọng nói này, là phát ra từ người chấp sự Thiên Cực tông đó.

Người trung niên đứng lại tại chỗ, hai con mắt híp nhìn bốn phía xung quanh, vẻ mặt cảnh giác.

- Sự nhạy cảm rất lớn.

Lâm Thần nhắm hai mắt lại, linh hồn lực lúc ẩn lúc hiện, người trung niên có thể cảm nhận được có người đang thoi dõi đến hắn, hiển nhiên cảm quan cũng cực kỳ nhạy bén.

Trong lòng hắn hơi động, linh hồn lực bao trùm phạm vi xung quanh ngàn mét bỗng thu trở về toàn bộ.

Mà rõ ràng đã cảm thấy điều này, người trung niên hơi nhíu mày, sắc mặt có chút nghi ngờ nhìn xung quanh bốn phía, sau khi không nhìn thấy bất thường gì khác, hắn mới tiếp tục đi về phía trước.

Quả nhiên, đúng như Lâm Thần suy nghĩ, người trung niên này đi tới truyền lệnh cho Lâm Thần.

Người trung niên đi thẳng tới cửa tiểu viện của Lâm Thần, giơ tay nhẹ nhàng kéo.

Có điều không đợi cho tay hắn hạ xuống, theo một tiếng răng rắc cửa lớn tiểu viện đã mở ra. Bóng người của Lâm Thần xuất hiện trước mặt người trung niên, người sau nhìn thấy như vậy cũng hơi sững sờ, ánh mắt có chút kinh hãi. Hắn vừa mới đi qua, Lâm Thần liền mở cửa lớn ra, dường như biết được hắn đến.

Tình huống bây giờ cấp bách, người trung niên cũng không nghĩ nhiều, hắn nhìn Lâm Thần nói:

- Lâm Thần, ta là Vương Bằng chấp sự của Thiên Cực tông, Tông chủ có việc muốn hỏi, mời ngươi đi theo ta.

Sắc mặt Lâm Thần bất động, gật đầu và nói:

- Được!

Lúc này, Lâm Thần đi ra khỏi tiểu viện, tiện tay đóng cửa lớn tiểu viện lại, liền cùng với Vương Bằng đi về phía đại điện Thiên Cực tông.

Cũng trong lúc đó.

Ngao Hân đang ở trong phòng nhỏ, một người trung niên đồng thời mặc trang phục chấp sự của Thiên Cực tông nhanh bước đến bên ngoài sân tiểu viện của Ngao Hân...

Cho tới Trần Phong, cũng cùng lúc đó bị chấp sự của Thiên Cực tông mang về đại điện Thiên Cực tông.

Trần Phong bị thương nặng, vừa trở về tông môn liền bị chấp sự Thiên Cực tông mang đi trị bệnh, một ngày trôi qua, lúc này vết thương của hắn đã ổn định, nhưng muốn khôi phục triệt để thì phải cần một khoảng thời gian ngắn nữa.

Thiên Cực tông, đại điện Thiên Cực.

Đây là một tòa linh viện khổng lồ, vô cùng lộng lẫy, cửa điện có một thủ vệ chấp sự của Thiên Cực tông, tu vi của mỗi một chấp sự là Thiên Cương cảnh đỉnh phong, thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Đợi Lâm Thần đi vào đại điện, Ngao Hân và Trần Phong đã đứng sẵn ở trong đó. So với Lâm Thần mà nói, khoảng cách nơi ở của Ngao Hân gần đại điện Thiên Cực rất nhiều, đương nhiên đến đại điện Thiên Cực nhanh hơn Lâm Thần, mà Trần Phong lại bị chấp sự của Thiên Cực tông mang đi trị bệnh, do vậy cũng nhanh hơn rất nhiều.

Ngao Hân nhìn thấy Lâm Thần, nàng khẽ gật đầu, trên mặt toát lên một vẻ cảm kích.

Lúc đó bốn người bọn họ bị Cự Linh Mãng truy giết, nếu như không phải Lâm Thần liều mạng chống lại thì bốn người bọn họ chắc đã chết trong tay của Cự Linh Mãng. Dương Nhất Phàm là minh chứng rõ nhất!

- Bái kiến Tông chủ!

- Bái kiến Tông chủ!



Lâm Thần, Ngao Hân và Trần Phong cung kính nói.

Tông chủ của Thiên Cực tông tên gọi là Tiết Vân Long, trông khoảng hơn sáu mươi tuổi, khí tức trên người cực kỳ hùng hậu, chỉ là ngồi ở chỗ đó, trên người đã tỏa ra một vẻ uy nghiêm, làm cho người ta phải kiêng nể sùng bái.

- Ừ.

Tiết Vân Long hơi gật đầu, trên mặt nở một nụ cười, sự việc ba người Lâm Thần gặp phải Cự Linh Mãng trong dãy núi Mặc Liên Sơn, Thất trưởng lão đã nói cho hắn sự việc này.

Mà phải biết, có thể lấy tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ chống lại đòn công kích của Cự Linh Mãng đây đã là kỳ tích, có thể làm được chuyện này, tuyệt đối là thiên tài!

Có điều so với Ngao Hân và Trần Phong, tu vi của Lâm Thần vẫn chỉ là Thiên Cương Cảnh sơ kỳ, đã chống lại được đòn công kích lớn của Cự Linh Mãng, thực lực của hắn, tư chất thiên phú tuyệt đối còn mạnh hơn cả Ngao Hân và Trần Phong.

- Các ngươi có thể đấu với Cự Linh Mãng lâu như vậy, rất giỏi!

Tiết Vân Long gật gù, nói:

- Ta hỏi các ngươi, thứ thần bí mà xuất hiện trong dãy núi Mặc Liên là như thế nào?

Ba người Lâm Thần liếc mắt nhìn nhau, Ngao Hân nói:

- Thưa Tông chủ, sự việc là như thế này. Trước đây, chúng đẹ tử đã nhận nhiệm vụ thăm dò dãy núi Mặc Liên, lúc này mới đi tới dãy núi Mặc Liên. Sau đó đã đợi ở trong dãy núi Mặc Liên hơn mười ngày, trong hơn mười ngày, chúng đệ tử thường xuyên nghe thấy âm thanh gầm rú giận dữ của yêu thú, đang chưa phát hiện được tình huống gì khác, chúng đệ tử lúc này mới đi theo âm thanh đó, kết quả là phát hiện ra Hắc vụ thần bí đó.

- Đúng đúng, chúng ta phát hiện ra Hắc vụ đó, xung quanh đó tập trung ít nhất cũng có tới hàng trăm con yêu thú, những con yêu thú đó vẫn còn do dự ở bên ngoài đám Hắc vụ không dám bước vào, cuối cùng thì có mười mấy con nhảy vào, kết quả là ngoại trừ Cự Linh Mãng cấp năm bậc thấp ra, thì toàn bộ bỏ mạng lại ở trong đó.

Trần Phong nghe vậy, vội vàng gật đầu nói.

Nghe Ngao Hân và Trần Phong nói xong, rất nhiều trưởng lão trong đại viện trầm ngâm xuống, từng người nhíu mày lại, hiển nhiên không rõ Hắc vụ thần bí đó rốt cuộc là thứ gì.

Vẻ mặt Tiết Vân Long hơi đăm chiêu, hắn trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thần, trầm giọng nói:

- Lâm Thần, người thấy thế nào?

Lâm Thần có thể lấy tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ tiếp nhận nhiệm vụ bốn sao, thực lực của hắn rõ ràng là rất mạnh, hơn nữa trong lúc chiến đấu với Cự Linh Mãng, Lâm Thần đã đấu rất lâu, hay là Lâm Thần đã phát hiện cái gì đó không chắc chắn.

- Thưa Tông chủ, chuyện này Ngao sư tỷ và Trần sư huynh cơ bản là đã nói hết rồi.

Mặt Trần Phong không biến sắc, hắn dừng một chút rồi tiếp tục nói:

- Nhưng đệ tử cho rằng, Hắc vụ thần bí này có quan hệ với loạn thú mà trước đây đã xảy ra ở thành Kim Dương.

Hắn vừa mới dứt lời, rất nhiều trưởng lão trong đại viện quay đầu lại, nhìn về phía Lâm Thần.

Hắc vụ thần bí có quan hệ với loạn thú xảy ra ở thành Kim Dương ư? Giữa hai chuyện này có quan hệ gì? Chẳng lẽ loạn thú xảy ra ở thành Kim Dương, trong đó vượn Hắc Ma sáu tay cấp sáu sơ cấp cũng đã tiến vào khu vực Hắc vụ bí ẩn này, còn lại không thu hoạch được gì?

Sắc mặt Ngao Hân và Trần Phong cũng kinh ngạc nhìn Lâm Thần, mặc dù nói hai người bọn họ cũng nhìn thấy Hắc vụ thần bí đó, nhưng ngoại trừ biết yêu thú tiến vào chắc chắn có lên cấp ra thì còn lại không thu hoạch được gì.

- Lâm Thần, ngươi nói tiếp đi!

Sắc mặt Tiết Vân Long hơi biến sắc, trầm ngâm nói.

- Vâng, Tông chủ.

Lâm Thần hơi khom người nói:

- Khi mà loạn thú xảy ra ở thành Kim Dương, lúc đó đệ tử và Ngao sư tỷ cùng với những sư huynh khác vừa mới tham gia xong hội Phách Mai hội, khi mà chúng đệ tử trở về tông môn thì gặp phải loạn thú, bất đắc dĩ đành phải quay trở lại thành Kim Dương. Sau đó chính là yêu thú công thành, lúc đó trong số yêu thú có một con vượn Hắc Ma sáu tay bậc sáu cấp thấp…

Lâm Thần vừa dứt lời, Tiết Vân Long và rất nhiều trưởng lão đều gật đầu, Lâm Thần nói xong bọn họ cũng đều biết yêu thú vượn Hắc Ma sáu tay cấp sáu bậc thấp đó thực lực rất mạnh, rất nhiều cường giả Chân Đạo cảnh đã được điều ra thành Kim Dương, đều bị nó giết chết.

Lâm Thần tiếp tục nói:

- Khí tức của vượn Hắc Ma sáu tay quá mạnh, mặc dù chúng đệ tử cách nó mấy nghìn mét, cũng cảm thấy có áp lực. Lúc đó đẹ tử có quan sát kỹ vượn Hắc Ma sáu tay, trên người nó cũng có một luồng Hắc vụ lờ mờ tương tự giống như đám Hắc vụ trên người Cự Linh Mãng mà chúng đệ tử đã gặp phải ở dãy núi Mặc Liên.

Nói cách khác, vượn Hắc Ma sáu tay cũng đã tiến vào trong đám Hắc vụ thần bí, lúc này mới lên cấp thành yêu thú bậc sáu cấp thấp!

Nghe Lâm Thần phân tích xong, sắc mặt của rất nhiều trưởng lão thay đổi.

Nếu quả như vậy!

Tiết Vân Long hơi nhíu mày, nếu đúng như lời Lâm Thần nói, vậy thì đám Hắc vụ xuất hiện ở dãy núi Mặc Liên tuyệt đối là một tai họa.

Nghĩ lại, chỉ có vẻn vẹn hơn mười ngày, liền tạo ra một yêu thú cấp năm bậc cao, hơn nữa yêu thú lại bị khói đen xâm nhập vào đã mở ra linh trí rất cao, thời gian lâu dài...

Yêu thú trong dãy núi Mặc Liên sẽ dốc toàn bộ lực lượng ra, tấn công điên cuồng vào các võ giả!

Tiết Vân Long hơi xua tay, mỉm cười nói:

- Các ngươi làm rất tốt! Lâm Thần, Ngao Hân, Trần Phong, các ngươi đến điện nhiệm vụ lĩnh thưởng đi. Còn Dương Nhất Phàm, trợ cấp với mức cao nhất đi.

- Dạ, Tông chủ.

- Tạ ơn Tông chủ!

...

Ba người liền khom người lại, cùng với chấp sự Thiên Cực tông đi ra phía ngoài đại điện Thiên Cực lĩnh thưởng.

Chờ cho ba người Lâm Thần đi rồi, một vị trưỡng lão đầu tiên ngồi ở bên trái đại điện đứng dậy nói:

- Tông chủ, sự việc về Hắc vụ thần bí này có cần thông báo cho những tông môn khác không?

Lời của hắn vừa dứt thì trưởng lão đầu tiên bên phải lắc đầu và nói:

- Hoàn toàn không cần, Hắc vụ thần bí này rốt cuộc là gì, chúng ta trước tiên hãy điều tra cho kỹ rồi lúc đó nói cũng không muộn.

Những người khác nghe thấy vậy liền gật đầu, hiển nhiên là tán thành lời của người trưởng lão thứ hai này.

Hắc vụ thần bí có thể làm cho yêu thú tăng cấp, như vậy trong đó chắc chắn có uẩn khúc gì mà không muốn để người ta biết, cụ thể là cái gì, cần phải điều tra mới được.

Nhưng không cần phải nghi ngờ gì nữa, những thứ trong đó có tác dụng rất lớn đối với bọn họ!

Tiết Vân Long khẽ lắc đầu, trầm giọng nói:

- Phải bảo mật chặt chẽ, chuyện này không thể để lộ ra. Đợi ta điều tra rõ ràng, lúc đó nói vẫn chưa muộn.

Dừng lại một chút, hắn tiếp tục nói:

- Ngoài ra, Dương trưởng lão, ngày mai sẽ do ngươi dẫn đầu đi điều tra một phen.

- Dạ, Tông chủ!

Tiết Vân Long vừa nói dứt lời thì ngay lập tức một vị trưởng lão bên phải lập tức mở lời.

Hắc vụ thần bí rốt cuộc là cái gì mọi người cũng không biết, nhưng có điều nó có thể làm cho yêu thú trong thời gian ngắn ngủi mười ngày lại có thể liên tiếp tăng lên hai cấp, như vậy trong đó chắc chắn có một thứ bí ẩn cự kỳ quan trọng.

Có điều muốn biết được thứ gì bên trong hắc vụ thần bí thì e là cũng phải tiêu hao rất nhiều tinh lực, dù sao ngay cả yêu thú cấp năm bậc thấp đều bị Hắc vụ thần bí giết chết một cách dễ dàng, như vậy võ giả tiến vào chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.