Chương trước
Chương sau
Này!

Phương Thượng cũng Cơ Đồng Văn hít một hơi lạnh, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lâm Thần.

Một kiếm chém chết Truy Phong thú cấp bốn cao cấp? 

Phải biết rằng, một số võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ liên thủ có thể chém chết Truy Phong thú này, nhưng cũng tốn không ít thời gian và không thể  tránh khỏi có người bị thương dưới sự phản công của Truy Phong thú, mà Lâm Thần là một võ giả Luyện Thể cảnh sơ kỳ tầng thứ tám, lại có thể một kiếm chém chết Truy Phong thú.

Gương mặt của Phương Thượng có chút nóng bừng, vốn dĩ hắn thấy Thiên Cực tông tiếp nhận nhiệm vụ là một võ giả tu vi chưa đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ, trong lòng khinh bỉ còn lo lắng Lâm Thần sẽ liên lụy mọi người, ai mà biết trong đám người này, thực lực của Lâm Thần là mạnh nhất.

Một cảm giác đố kỵ từ đáy lòng Phương Thượng trào ra. Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh sơ kỳ tầng thứ tám, đã có thực lực như vậy, nếu đổi lại là mình, ở thời điểm Luyện Thể cảnh sơ kỳ tầng thứ tám, như thế nào cũng không làm được giống Lâm Thần, một kiếm chém chết Truy Phong thú cấp bốn cao cấp. 

Bên kia vẻ mặt Cơ Đồng Văn đầy kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới thực lực của Lâm Thần sẽ mạnh như vậy.

- A... Trưởng lão cứu mạng!

Ngay tại lúc này, một tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Liền nhìn thấy một đội ngũ tụ họp chung một chỗ cách đó không xa, dưới sự công kích điên cuồng của vô số yêu thú chung quanh, cuối cùng xé ra được một kẽ hở, và khi đội ngũ lộ ra sơ hở, có vài người ngay lập tức bị yêu thú xé làm hai, chết tại chỗ. 

Nghe được âm thanh này, vẻ mặt Lâm Thần như thường, nâng kiếm Hàn Thiết lên, chân đạp nhẹ một bước, nhanh chóng phóng tới phương hướng của đội ngũ.

Hai người Phương Thượng và Cơ Đồng Văn sau khi ngừng lại một lát, cũng nhanh chóng thi triển bộ pháp chạy thẳng tới đội ngũ.

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm! 

Lúc vọt vào trong đội ngũ, Lâm Thần liền thi triển võ thuật, một kiếm chém chết yêu thú cấp ba đỉnh phong.

Mà Phương Thượng, Cơ Đồng Văn đều là võ giả Thiên Cương cảnh, cũng thi triển ra võ thuật của riêng mình, điên cuồng chém chết yêu thú đang lao tới.

Lần trước, thời điểm Lâm Thần trở lại Chân Vũ thành, cũng gặp yêu thú tập kích như vậy. May mắn các võ giả bị yêu thú vây khốn liên kết lại với nhau, chém chết yêu thú cường đại nhất, mà những yêu thú khác sau khi mất đi thủ lĩnh khống chế, liền rối rít tán loạn, Lâm Thần mới có thể may mắn tránh khỏi. 

Dù sao nơi đây cũng là dãy núi Mặc Liên, những yêu thú này vốn sinh sống ở nơi này. Vì vậy, mặc dù Lâm Thần chém giết Truy Phong thú cấp bốn cao cấp cường đại nhất trong đám yêu thú này, những con yêu thú này vẫn không rời đi.

Trái lại, dưới sự chém giết điên cuồng, mùi máu tanh trong không khí càng phát ra nồng nặc, ngửi vào càng buồn nôn, mặt đất đầy xác yêu thú cùng rất nhiều máu tươi.

Dưới sự dẫn dụ của những mùi này, đám người Lâm Thần không những không thể đánh lui được bầy yêu thú, mà ngày càng có nhiều yêu thú lao điên cuồng về phía bọn họ. 

Hống hống...

Lúc yêu thú rống giận liên tục gào to trong rừng rậm, từng mảng từng mảng đại thụ ngã xuống, trong phút chốc lại xuất hiện mười mấy con yêu thú, gia nhập vào bầy yêu thú vây công đội ngũ ở chính giữa.

Nhìn thấy xuất hiện thêm mười mấy con yêu thú, nhất thời sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi. 

Nhiều yêu thú như vậy, cho dù là võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ, cũng sẽ tiêu hao hết chân khí mà chết!

- Xong rồi xong rồi, chúng ta chết chắc!

Vẻ mặt một hộ vệ Luyện Thể Cảnh tầng thứ tám đỉnh phong xám trắng, mặt đầy tuyệt vọng nói. 

May mà vẻ mặt của đám người Phương Thượng, Cơ Đồng Văn chỉ hơi thay đổi. Bây giờ xung quanh bọn họ một tầng trong, một tầng ngoài khắp nơi đều là yêu thú, thời gian cứ trôi qua, sẽ có càng ngày càng nhiều yêu thú bị mùi máu trong không khí hấp dẫn, chạy đến nơi này tham gia vào đội ngũ vây công bọn họ.

Mà trước khi nhiều yêu thú chưa chạy đến nơi này, bọn họ cũng không có cách nào phá vòng vây lao ra ngoài! Cứ tiếp tục lòng vòng như vậy, cho dù trong đội ngũ có võ giả Thiên Cương cảnh cũng chỉ ngăn cản tạm thời tập kích của bầy yêu thú, nhưng yêu thú theo tới ngày một nhiều, sẽ có lúc bọn họ cũng tổn hao hết chân khí, đến lúc đó, hậu quả không thể tưởng tượng được.

Đại trưởng lão Vương gia Vương Thiên Minh lộ ra vẻ mặt không cam lòng, tuyệt vọng, nếu lần này nhiệm vụ của bọn họ thất bại, thì Vương gia phải đối mặt với sự thiếu hụt tiền vốn, thậm chí đứng bên bờ sụp đổ. 

Huyễn kiếm!

Kiếm Hàn Thiết trong tay Lâm Thần vừa nhấc lên, lưu lại mấy đạo tàn ảnh giữa không trung, trực tiếp chém chết một con yêu thú cấp ba cấp đỉnh.

Nhưng hắn vừa mới chém chết yêu thú trước mặt, lập tức có một yêu thú khác tiến lên thế chỗ, trong miệng rống giận hướng Lâm Thần hung hăng cắn. 

Liên tiếp như vậy, sau một thời gian, chân khí trong cơ thể Lâm Thần vô cùng tinh thuần vậy mà giờ phút này cũng cảm thấy không chịu nổi.

May mắn chính là, đám người Lâm Thần đã chém chết Truy Phong thú - yêu thú cường đại nhất trong bầy thú. Phải biết rằng Truy Phong thú là thủ lĩnh của đám yêu thú này, nếu Truy Phong thú còn ở đây, một khi nó khống chế những yêu thú này hợp lại tấn công đội ngũ, giờ phút này thương vong của bọn họ không đơn giản như vậy.

Phốc! 

Một con yêu thú quơ móng vuốt xuống, đánh một kích vào người một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh phong, võ giả kia còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, thì đã ngã xuống đất chết.

Những võ giả khác thấy vậy, vẻ mặt càng khó coi.

Cứ tiếp tục đánh như vậy, thì toàn bộ đội ngũ sẽ bị diệt hết! 

Cho dù Lâm Thần, đám người Phương Thượng, muốn xông ra từ trong bầy yêu thú, cũng khó khăn trùng trùng.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên truyền tới một tiếng rống to kinh thiên động địa...

Hống! 

Sau đó, một con yêu thú thân cao hơn một trượng, dáng người to lớn thẳng đứng từ trong rừng rậm vọt ra.

- Yêu thú cấp bốn đỉnh phong.

Nhìn thấy con yêu thú này xuất hiện, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên tuyệt vọng. Trước đó bọn họ đối phó yêu thú cấp bốn cao cấp đã vô cùng khó khăn, lúc này còn xuất hiện một con yêu thú cấp bốn đỉnh phong. 

Yêu thú cấp bốn đỉnh phong tương đương với võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong!

Dựa vào mấy võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ đối phó với nó, không khác gì lấy trứng chọi đá!

- Chết chắc, chúng ta chết chắc! 

- A!

Tất cả mọi người kinh hoàng, tuyệt vọng.

Tuy nhiên, mọi người vốn tưởng rằng yêu thú cấp bốn đỉnh phong sẽ xông về phía bọn họ, sau đó điên cuồng chém chết đông đảo võ giả. Nhưng làm mọi người cảm thấy bất ngờ chính là, đầu yêu thú cấp bốn đỉnh phong này lại bỗng nhiên vọt vào bầy thú... 

- Này? Chuyện gì xảy ra?

- Cái này, con yêu thú này...

Mọi người kinh hãi nghi ngờ. 

Đột nhiên con yêu thú này lao ra, không những không đuổi giết bọn họ, ngược lại vọt vào trong bầy yêu thú, điên cuồng tàn sát những con yêu thú này.

Yêu thú cấp bốn đỉnh phong này, thân cao hơn trượng, dáng người to lớn, toàn thân lông đen nhánh nhẵn bóng vô cùng, hai móng vuốt sắc bén.

Nó há miệng, hướng những con yêu thú này gầm thét liên tục. Mỗi lần tiếng rống giận vang lên, yêu thú cấp thấp đều sợ hãi lui ra, khí tức của yêu thú cấp bốn đỉnh phong, đủ để chấn áp bọn chúng! 

Một cái móng nhọn của nó nâng lên, xé một con yêu thú cấp bốn cấp thấp thành hai mảnh dễ như trở bàn tay.

Tất cả mọi người khiếp sợ.

Mọi thứ ngoài dự liệu của bọn họ, chuyện gì đang xảy ra? 

Lúc này, một yêu thú cấp bốn cấp thấp chợt nhào lên, đánh xuống hướng Lâm Thần. Nhưng mà thân thể yêu thú cấp bốn cấp thấp chưa kịp nhào tới trước mặt Lâm Thần, chợt yêu thú cấp bốn đỉnh cấp kia nâng móng nhọn lên, một tát đánh bay yêu thú cấp bốn cấp thấp kia.

Yêu thú tập kích Lâm Thần bị đánh bay ra mấy chục trượng, sau khi ngã xuống đất co quắp mấy cái, chết tại chỗ.

Hít. 

Đám người Phương Thượng, Vương Thiên Minh đều hít một hơi lạnh, một móng mới vừa rồi của yêu thú cấp bốn đỉnh phong, chộp vào trên người bọn họ, hậu quả không thể tưởng tượng được.

Nhưng mà càng làm bọn họ cảm thấy kinh hãi. Sau khi yêu thú cấp bốn đỉnh phong đánh bay yêu thú tập kích Lâm Thần, chợt quay đầu, gầm thét với Lâm Thần một trận, nhìn hung ác tàn bạo.

Chỉ có điều rơi vào mắt Lâm Thần, lại là một dáng vẻ dương dương đắc ý. 

Lâm Thần lắc đầu một cái, thấp giọng cười nói:

- Tiểu tử, mấy tháng không thấy, ngươi đã lợi hại như vậy.

Chính là tiểu Bạo Hùng! 

Trong lòng Lâm Thần cũng kinh ngạc, lần trước lúc hắn cùng tiều Bạo Hùng gặp mặt, tiểu Bạo Hùng chỉ mới đột phá đến yêu thú cấp ba đỉnh cao, lúc này thời gian mới mấy tháng, liền tăng lên đến cấp bốn đỉnh phong.

Tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều so với Lâm Thần.

Hống hống. 

Tiểu Bạo Hùng rống lên hai tiếng, thanh âm dương dương đắc ý, nó chợt xoay người, lần nữa vọt vào tàn sát bầy yêu thú.

Máu thịt, nội đan của yêu thú đối với võ giả mà nói là vật đại bổ, cũng giống như trong máu thịt võ giả ẩn chứa số lượng lớn chân khí, đối với yêu thú cũng đặc biệt đại bổ. Song phương từ xưa đến nay chính là đich thủ, vì vậy, những yêu thú này mặc dù sợ hãi thực lực của tiểu Bạo Hùng, nhưng chưa từng rời đi đều là muốn chiếm đoạt đông đảo võ giả.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của tiểu Bạo Hùng, áp lực lên đội ngũ đã giảm đi rất nhiều. 

Đám người Vương Thiên Minh, Phương Thượng cũng không biết quan hệ của Lâm Thần cùng tiểu Bạo Hùng, nhưng ý thức được đây là cơ hội tuyệt vời để rời đi nơi này!

Lợi dụng lúc tiểu Bạo Hùng đang tàn sát yêu thú, bọn họ có thể thoát đi nơi này!

- Con tiểu Bạo Hùng này đã ngăn cản tấn công của các yêu thú khác, bây giờ chính là cơ hội tốt để rời đi, đi! Chúng ta đi! 

Đến bây giờ, đội ngũ vốn hơn ba mươi người, hiện tại chỉ còn chưa tới mười lăm người, và trên người mỗi người hoặc ít hoặc nhiều đều bị thương.

Mọi người nghe được lời của Vương Thiên Minh, lập tức chuyển hướng, một bên chém chết yêu thú, một bên đi ra rừng rậm.

Tuy nhiên, bọn ho chưa đi được hai bước, đột nhiên, lại truyền tới một tiếng rống to kinh thiên động địa. 

Hống!

Lại xuất hiện một con yêu thú dáng người to lớn!

Con yêu thú này, dáng người còn to lớn hơn so với tiểu Bạo Hùng, hai cánh tay to như cái thùng nước, lông toàn thân vô cùng sáng bóng. 

Yêu thú Vượn Ma bốn tay cấp bốn đỉnh phong!

Sắc mặt mọi người lại một lần nữa tái nhợt.

Vốn dĩ sự xuất hiện của tiểu Bạo Hùng làm cho mọi người cảm thấy tuyệt vọng, nhưng bất ngờ là tiểu Bạo Hùng không công kích bọn họ, ngược lại giúp bọn họ đối phó yêu thú vây công. 

Điều này làm cho bọn họ vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ, muốn thừa dịp tiểu Bạo Hùng ngăn cản bầy yêu thú để thoát đi nơi này, không nghĩ rằng... lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn đỉnh phong!

- Đáng chết! Vượn Ma bốn tay này bị tiếng rống giận của Bạo Hùng hấp dẫn tới!

Sắc mặt Phương Thượng vô cùng tái xanh. 

Lãnh địa của yêu thú cực mạnh, mà nơi đây là địa phương tiếp giáp giữa vòng ngoài và chỗ sâu nhất của dãy núi Mặc Liên, qua lại phần lớn đều là yêu thú cấp ba, cấp bốn, lúc tiểu Bạo Hùng xuất hiện liên tục gầm thét, thanh âm vo cùng lớn, mà khu vực này là lãnh địa của Vượn Ma bốn tay, nghe được thanh âm của tiểu Bạo Hùng, Vượn Ma bốn tay tự nhiên sẽ xuất hiện!

Cũng giống như một tiếng thét dài của Lâm Thần lúc trước, được tiểu Bạo Hùng nghe thấy gầm thét đáp lại, rồi sau đó theo tiếng thét chạy tới vậy.

Ngắn ngủi không tới một giờ, mọi người từ tuyệt vọng đến hy vọng, rồi từ hy vọng, đến tuyệt vọng. 

Tuy nhiên, khi mọi người một lần nữa cảm thấy tuyệt vọng, yêu thú tiểu Bạo Hùng cấp bốn đỉnh cấp, đột nhiên hướng Vượn Ma bốn tay gầm lên một tiếng nổi giận, quay người lại đối phó với Vượn Ma bốn tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.