Chương trước
Chương sau
Tu vi của Trang Hông Phi sắp đột phá Tiên Cương cảnh hậu kỳ, bàn về thực lực thì không kém Tạ Vĩ bao nhiêu.

Vừa nãy hắn cùng Lâm Thần đối công một đòn hắn cũng chỉ là vận dụng chân khí, vẫn chưa sử dụng tới võ kỹ, chưa vận dụng toàn bộ thực lực.

Dù sao, hắn cũng chỉ là uyện Thể cảnh tầng thứ chín hậu kỳ, tu vi hai bên cách biệt quá lớn. Lâm Thần có thể đánh bại Tạ Vĩ nhưng không có nghĩa sẽ đánh bại hắn. 

- Cẩn thận.

Trang Hồng Phi khẽ quát lên một tiếng, kiếm trong tay đột nhiên giơ lên nhanh chóng quơ qua, nhất thời giữa không trung lập lòe từng đạo ánh kiếm hoa mỹ óng ánh vô cùng.

- Kiếm pháp tốt. 

Võ giả bốn phía thấy một màn này koong nhịn được thở dài một tiếng. Trang Hồng Phi am hiểu kiếm pháp, ở trong nội môn cũng có chút uy danh.

Chỉ là kiếm của Trang Hồng Phi nhanh, Hàn Thiết kiếm của Lâm Thần càng nhanh hơn, lợi kiếm vừa giơ lên hướng phía trước đâm ra liền nhìn thấy trước mặt một trận kiếm ảnh lướt qua, trong lòng Trang Hồng Phi cả kinh, ngay sau đó một luồng sức mạnh lan truyền từ trên lợi kiếm truyền đến, tràn vào thân thể của hắn.

Phịch một tiếng, thân thể Trang Hồng Phi bị đánh bay ra ngoài, vẻ mặt có chút kinh ngạc. 

Mà Lâm Thần cũng lùi về sau mấy bước nhưng vẻ mặt không biến sắc.

- Có bản lĩnh.

Hai con mắt Trang Hồng Phi lạnh lão kinh ngạc nhìn Lâm Thần tiếp nhận công kích này của hắn, một đòn vừa nãy Trang Hồng Phi vẫn là dùng chân khí công kích, có điều không giống với lần trước, lần này hắn vận dụng toàn bộ chân khí trong cơ thể, uy lực so với lần công kích trước cường đại hơn không ít. 

Lâm Thần cười cười.

- Hừ, có điều như vậy ngươi vẫn phải thua không thể nghi ngờ.

Nhìn thấy vẻ mặt Lâm Thần bình tĩnh, mặt Trang Hồng Phi nhất thời tối sầm lại, giống như là bị Lâm Thần hờ hững làm cho hắn nổi giận. Hắn đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, lợi kiếm trong tay nhanh chóng giơ lên. 

- Thương Viêm Lục kiếm, kiếm thứ nhất, Bách Viêm thức.

Lợi kiếm trong tay Trang Hồng Phi mạnh mẽ đâm ra, mang theo từng trận âm thanh mạnh mẽ.

Thấy một màn này, hai mắt Lâm Thần nhắm lại, vẻ mặt có hơi nghiêm nghị. Trang Hồng Phi thi triển môn võ kỹ này rõ ràng là kiếm pháp Huyền Mịch cấp thấp, Huyền Mịch cấp thấp kiếm pháp uy lực mạnh mẽ, hơn nữa tu vi Trang Hồng Phi vốn cao hơn Lâm Thần rất nhiều, một đòn này uy lực tuyệt đối không thể khinh thường. 

Rách...

Lâm Thần cũng quát một tiếng, ngay lúc lợi kiếm của Trang Hồng Phi sắp đâm trúng thân thể Lâm Thần, Hàn Thiết kiếm trong tay hắn đột nhiên đâm ra về phía lợi kiếm Trang Hồng Phi đang công kích.

Ầm... 

Một âm thanh nặng nề vang lên, thân thể Lâm Thần lui về sau mấy bước, thân hình có chút chật vật, đồn đánh này của Trang Hồng Phi quá mức bất ngờ.

Mà Trang Hồng Phi cũng lui về sau hai bước, nhìn thấy thân thể chật vật của Lâm Thần, thần sắc của hắn càng ngày càng nghiêm trọng.

Thương Viêm Lục kiếm là hắn hao phí một số lượng lớn điểm cống hiến mới đổi thành công kiếm pháp Huyền Mịch cấp thấp, trong lòng hắn hiểu rõ uy lực của nó, mặc dù uy lực thức thứ nhất là yếu nhất nhưng võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ cũng sẽ không địch lại, mà Lâm Thần vẫn có thể cản lại được. 

Thực lực Lâm Thần rất mạnh.

Có điều tuy rằng như vậy, Trang Hồng Phi vẫn cho rằng Lâm Thần không phải là đối thủ của hắn. Thương Viêm Lục kiếm tổng cộng chia làm sáu thức, triển khai đến thức thứ sáu y lực có thể sánh ngang với võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong, thời gian Trang Hồng Phi tu luyện Thương Viêm Lục kiếm không lâu, chỉ mới tu luyện đến thức thứ ba, nhưng dù vậy uy lực của nó cũng đủ để cho võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ cảm thấy bị uy hiếp, càng không phải một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ chín hậu kỳ có thể ngăn cản. 

Thương Viêm Lục kiếm thức thứ hai, Toàn Phong thức. 

Trang Hồng Phi khẽ quát lần thứ hai, lợi trảo trong tay hắn đột nhiên đâm về phía trước, ở giữa không trung xẹt qua từng đạo ánh kiếm, tốc độ cực nhanh dưới công kích cực nhanh đó lấy lợi kiếm của hắn làm trung tâm tạo thành một vòng xoáy nhỏ.

Thấy một màn như vậy, hai mắt Lâm Thần hơi híp lại, Thương Viêm Lục kiếm thức thứ hai rất giống với bí kỹ mà lâm Hùng sử dụng để đối phó với lâm Thần trong đại hội gia tộc cuối năm, có hiệu quả vô cùng tuyệt diệu, có điều Trang Hồng Phi triển khai ra so với Lâm Hùng uy lực rõ ràng lớn hơn rất nhiều.

Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần run lên, chênh chếch hướng phía trước đâm ra. 

Nhưng vẫn chỉ là Hoàng Mịch trung cấp Thất Tinh Liên Hoàn kiếm.

Từ trên thân Hàn Thiết kiếm bắn ra một đạo kiếm khí gần hai mét, xuyên qua lốc xoáy thẳng tắp đâm vào trên lợi kiếm của Trang Hồng Phi, nếu như là những võ giả khác đối mặt với công kích của Trang Hồng Phi, đừng nói là công kích được lợi kiếm của Trang Hồng Phi mà e là không thể xuyên qua lợi kiếm bốn phía này.

Một âm thanh rất nhỏ vang lên, thân thể hai người chợt lui về sau. 

Thất Tinh Liên Hoàn kiếm dù sao cũng là võ kỹ Hoàng Mịch cấp thấp, tuy rằng uy lực to lớn nhưng so với võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp vẫn là cách biệt không ít, mà vẻ mặt Trang Hồng Phi giờ khắc này cũng tái nhợt, hắn vận dụng thức thứ hai nhưng vẫn không thể đánh bại Lâm Thần, trên mặt của hắn nóng hừng hực, vốn dĩ còn tràn đầy tự tin nhưng ai ngờ rằng kết quả lại như thế này.

- Lâm Thần, ngươi cũng hơi có thực lực, có điều ngươi vẫn phải thua.

Sắc mặt Trang Hồng Phi rất khó nhìn, trầm giọng nói, trong lòng quyết định nhất định phải dùng thức thứ ba của Thương Viêm Lục kiếm để đánh bại Lâm Thần, không phải vậy hắn không những không thể khiêu chiến Lâm Thần thành công, ngược lại vị trí trong nội môn của hắn sẽ bị hạ thấp. 

Thương Viêm Lục kiếm thức thứ ba, Hồi Toàn thức.

Trang Hồng Phi gầm nhẹ một tiếng, âm thanh vô cùng nặng nề, hai mắt đỏ lên, hiển nhiên đòn đánh này là hắn sử dụng toàn lực rồi.

Đối mặt với đòn đánh này, Lâm Thần cũng không dám bất cẩn. 

Hai lần công kích trước, lâm Thần chỉ là dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú  cùng với ánh mắt để chống lại công kích của Trang Hồng Phi, mà lần này Trang Hồng Phi triển khai ra công kích này uy lực so với hai chiêu trước mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Huyễn kiếm.

Hàn Thiết kiếm trong tay lâm Thần vung lên, nhưng lần này là thi triển ra võ kỹ Hoàng Mịch cao cấp nhất Huyễn kiếm, chỉ một thoáng giữa không trung kiếm ảnh tuôn ra không ngừng, võ giả bốn phía nhìn hoa cả mắt. 

Ngay sau đó, một âm thanh trầm thấp truyền đến. Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần cùng với lợi kiếm của Trang Hồng Phi giao nhau, theo công kích này, nhất thời phát ra một đạo hào quang óng ánh làm người khác phải kính ngưỡng.

Sau một khắc...

Thân thể Lâm Thần bị đẩy lui ra đến mấy chục bước mới dừng lại. Sắc mặt của hắn có hơi trắng xám, thân hình có chút chật vật. 

Mà một bên khác, Trang Hồng Phi lại kêu thảm một tiếng, cagf là bị cỗ sức mạnh to lớn này bắn ra ngoài, ngã trên mặt đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Khiêu chiến thất bại.

Rất nhiều đệ tử nội môn ở bốn phía trọn mát há miệng nhìn lâm Thần và Trang Hồng Phi ở giữa sân. 

- Thất bại, Trang Hồng Phi bại dưới tay lâm Thần, không nghĩ tới thực lực của Lâm Thần lại cường đại như vậy, ngay cả Trang Hồng Phi cũng thua trong tay hắn.

Vốn dĩ mọi người còn tưởng rằng Trang Hồng Phi khiêu chiến Lâm Thần chỉ có thể thắng không thể thua, dù sao tu vi của hai bên cũng chênh lệch quá lớn, nhưng kết quả lại nằm ngoại dự liệu của bọn chúng.

Có đệ tử nói: 

- Các ngươi cũng quá xem thường Lâm Thần rồi, hắn có thể đánh bại Tạ Vĩ sư huynh, thực lực như thế nào lại không mạnh chứ, huống chi hắn lại hoàn thành được nhiệm vụ bốn sao.

Thực lực của Tạ Vĩ tương đương với Trang Hồng Phi, Lâm Thần có thể đánh bại tạ Vĩ, tự nhiên cũng có thể đánh bại Trang Hồng Phi. Trên thực tế, tỉ thí cùng trang Hồng Phi lâm Thần không có vận dụng toàn lực, giờ khắc này đại hội tông môn sắp diễn ra rồi, lâm thần cũng không muốn thực lực của chính mình bị bại lộ, như vậy ở trong đại hội tông môn đối với hắn không có lợi.

Vì vậy mới dẫn đến Lâm Thần đánh với Trang Hồng Phi lâu như vậy. 

Trang Hồng Phi ở trên mặt đất thở dốc một hồi được bạn hữu của hắn dìu đứng dậy, thần sắc có hơi hối hận nói:

- Ta thua, có điều, Lâm thần, thức lực của ngươi cũng chỉ là mạnh hơn ta một ít, nếu như ta luyện thành Thương Viêm Lục kiếm thức thứ tư, ngươi tất nhiên không phải là đối thủ của ta.

Lâm Thần cười cười nói: 

- Đa tạ.

Bất luận là Trang Hồng Phi có hối hận như thế nào đi nữa thì khiêu chiến cũng dã diễn ra, Lâm Thần vẫn là đứng thứ bốn trăm tám mươi chín, không có thay đổi.

Có điều, vỏ giã bốn phía nghe Trang Hồng Phi nói xong, nhất thời hai mắt từng người có hơi tỏa sáng. 

Đúng vậy a, Lâm Thần tuy rằng đánh bại trang Hồng Phi nhưng hắn cũng là khá gian nan, nếu thực lực của Trang Hồng Phi mạnh lên một ít nữa, e là sờ khắc này người thắng không phải Lâm Thần mà là Trang Hồng Phi.

- Tu vi của ta bây giờ là thiên Cương cảnh trung kỳ, tu vi của Trang Hồng Phi cũng như thế, bất quá thực lực của ta mạnh hơn Trang Hồng Phi một ít, khiêu chiến Lâm Thần có lẽ sẽ thắng.

Có một đệ tử nội môn bắt đầu cân nhắc. 

- Trang Hồng Phi bại dưới tay Lâm Thần không có nghĩa là chúng ta cũng sẽ thua.

- ta muốn khiêu chiến với Lâm Thần.

- Đúng, trên Thiên Cực bảng, tu vi của Lâm Thần là thấp nhất, thực lực của hắn chỉ ngang với Trang Hồng Phi, Tạ Vĩ, chúng ta không hẳn là không có khả năng chiến thắng. Ta muốn khiêu chiến Lâm Thần. 

TRong lúc nhất thời, toàn bộ quảng trường âm âm lên. rất nhiều đệ tử nội môn đều tự nhận thực lực của mình cao hơn Trang Hồng phi, tạ Vĩ, hai mắt đệ tử nội môn đều sáng lên, muốn khiêu chiến Lâm Thần để leo lên Thiên Cực bảng.

Chỉ là lúc mọi người hồi phục tinh thần lại thì bóng người Lâm Thần đã biến mất trên quảng trường.

Thấy tình hình như vậy, trên mặt rất nhiều đệ tử nội môn lộ ra vẻ nuối tiếc, giờ khắc này Lâm Thần rời đi, không biết bao lâu hắn mới trở về. Quang trọng hơn là nếu như thời điểm Lâm Thần trở về bị những đệ tử khác khiêu chiến trước mà bại bởi người khiêu chiến, như vậy bọn họ sẽ không còn cơ hội. 

...

Thời khắc rất nhiều đệ tử nội môn nghị luận thì Lâm Thần đã rời khỏi quãng trường, tâm tư của các đệ tử nội môn Lâm Thần hiểu rất rõ, đối với loại khiêu chiến này, Lâm Thần không có hứng thú gì cả, quan trọng hơn là hiện tại hắn cần thời gian để tăng cao thực lực, không có thời gian để dây dưa với bọn hắn.

Lâm thần ở điện nhiệm vụ nhận nhiệm vụ là đi tới Mặc Liên sơn hái một cây linh thảo trăm năm cùng với lấy một khoáng thạch. 

Xem ra hai nhiệm vụ này không khó, nhưng quan trọng là linh thảo trăm năm ở sâu trong dãy Mạc Liên sơn, nguy hiểm trong nơi sâu xa của dãy Mặc Liên sơn có thể thưởng tượng được, yêu thú cấp năm lúc nào cũng có thể xuất hiện được, đồng thời nhiệm vụ lấy khoáng thạch cũng là đi vào nơi sâu xa của dãy Mặc Liên sơn, mà cho dù đi vào nơi sâu của Mặc Liên sơn chưa chắc là lâm Thần có thể tìm được linh thảo cùng khoáng thạch.

Dù sao võ giả đi tới Mặc Liên sơn kiếm linh thạch cũng rất đông đảo, Lâm Thần cũng không chắc linh thảo và khoáng thạch cần thiết có bị những võ giả khác nhanh chân tới trước lấy đi hay không.

Hai nhiệm vụ đó độ khó đều rất lớn. 

Hao phí thời gian ba ngày đi đường, Lâm Thần đi tới nơi sâu của Mặc Liên sơn, sau đó tiến thẳng tới vị trí khu vực có linh thảo được miêu tả trên nhiệm vụ bài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.