Thấy Lâm Thần thực sự lấy năm mươi viên linh thạch hạ phẩm ra đưa mình, chủ hàng bèn thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Người xem bốn phía nhìn thấy Lâm Thần thật sự mua thanh kiếm gãy kia, đều đồng loạt chửi thầm:
- Đồ phá của.
Lâm Thần không thèm để ý người xung quanh, lấy linh thạch đưa cho chủ hàng rồi cầm kiếm gãy định quay người bước đi, bỗng nghe thấy tiếng một thiếu nữ vang lên:
- Từ từ đã, bán lại thanh kiếm gãy này cho ta đi.
Người xung quanh lại sững sờ, ở đâu ra thêm một cái đồ phá của nữa? Chỉ thấy một cô nương tầm mười bốn, mười lăm tuổi bước tới, mặt mũi thanh tú, nàng mặc váy dài trắng như tuyết, khí chất đẹp đẽ tinh khiết. Nhưng nàng càng bước đến gần, Lâm Thần càng cảm thấy một luồng áp lực mạnh mẽ lan tỏa đến hắn.
"Chân khí thật là dày đặc, cô nương này lại là võ giả cấp Thiên Cương cảnh."
Lâm Thần cảm thấy kinh dị, vì cô nương này xem ra cũng chạc tuổi hắn, vậy mà sức mạnh lại vượt xa hắn rất nhiều. Nàng chắc chắn là một thiên tài. Cô gái mặc váy trắng đi đến trước mặt Lâm Thần, nhìn hắn chăm chú hỏi:
- Ta muốn mua thanh kiếm này, ngươi ra giá đi.
- Ra giá? Không, thanh kiếm gãy này ta mang đi tặng, không thể bán cho ngươi.
Lâm Thần lắc đầu từ chối.
- Đi tặng?
Cô gái cau mày, lại nói tiếp:
- Ngươi vừa rồi mua được thanh kiếm gãy này với giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-kiem-than/2215789/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.