- Ừ!
Lý Vân cười nói:
- Sớm biết co dãn như vậy sẽ sờ nhiều một chút, được rồi tiên sinh, còn có một cái vấn đề, Hàn Di Hương là thân phận gì?
- Thần Tộc!
Người kia nói:
- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết nhiều như vậy, còn lại không phải lúc. Ba cái vấn đề xong, ta phải đi. Lý Vân, ngươi tự giải quyết cho tốt.-
- A!
Lý Vân hỏi:
- Tháng sau, ngươi còn tới không?
- Ừ!
Người nọ nhẹ nhàng gật đầu, xoay người nhìn ngón núi sơn cốc kia. Sương mù mông mông, rất khó thấy rõ cảnh tượng bên đó, không biết vì sao, trên mặt người kia thần sắc càng trở nên nồng đậm.
- Lý Vân, vì sao không hỏi xem tình huống Hải Quỳnh tiên tử?
Người nọ đột nhiên nghiêng người hỏi.
Lý Vân ngẩn ngơ nhìn người nọ, lắc đầu:
- Hải Quỳnh tiên tử chính là một cái phiền phức, ta đối với nàng không nhiều hứng thú lắm.
- Ngươi sai rồi, tương lai nàng sẽ là một cánh tay đắt lực.
Người kia nói.
Lý Vân như trước có chút nghi hoặc. nhìn bóng lưng người kia, thấp giọng nói:
- Có thể nói rõ một chút sao?
Người nọ than nhẹ một tiếng, nói:
- Không có khả năng nói nhiều hơn nữa.
Lý Vân nghe vậy, lập tức liền trầm mặt hơn nữa ngày. Hắn nhoẻn miệng cười, nói:
- Quên đi, có một số việc, thời cơ thành thục, tự nhiên sẽ biết, ta cũng không miễn cưỡng.
- Ngươi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-yeu/2024845/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.