- Vì lợi ích!
Hồng gia mắt nheo lại, vừa cười vừa nói:
- Thương trường như chiến trường... Chỗ nào có lợi ích, chỗ đấy sẽ có đổ máu. Từ cổ chí kim đều là như vậy. Nếu như không phải có cậu, ta nghĩ Nhâm Cường sớm đã đi đời...
Lý Vân khẽ cười nói:
- Ông càng ngày càng giống người phàm tục.
Hồng gia cười nói:
- Nước chảy bèo trôi mà thôi....!
- Đều đọa lạc đến mức này....
Hai đầu lông mày của Lý Vân hiện lên một vẻ tang thương:
- Các người cam tâm như vậy sao?
Hồng gia cũng không bởi vì lời nói của đối phương mà tức giận, hắn lạnh lùng nói:
- Thời gian có thể làm thay đổi tất cả. Hùng tâm tráng trí năm đó đã không còn, ta chỉ muốn ở chỗ này sống được là tốt rồi.
Lý Vân nhìn Hồng gia khẽ cười nói:
- Trở lại việc chính, về chuyện người Ma tộc thức tỉnh, ông biết được những gì?
Hồng gia bưng chén rượu lên, nhưng không có uống, trầm tư hồi lâu.
Lý Vân cũng không bởi vì Hồng gia trầm mặc mà ngừng miệng, tiếp tục hỏi:
- Tôi hi vọng ông không nên giấu diếm cái gì.
- Lẽ nào ông muốn lợi dụng đối phương để đối phó tôi?
Lý Vân không trì hoãn tiếp tục:
- Nếu thật là như vậy, tôi khuyên ông hay là thôi đi? Hắn chưa chắc có thể giết được tôi.
- Kỳ thực chuyện này cậu có thể đi hỏi Hải Quỳnh tiên tử?
Hồng gia bình tĩnh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-yeu/2024809/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.