Hải Quỳnh nghe đến đó, lông mày nhíu lại, hé miệng nói:
- Nói bậy, ta tới đây chính là để tìm vị hôn phu của ta, các ngươi thả người, ta sẽ đi.
- Tiểu tử, sao còn không qua.
Trí Hoằng đại sư nhấc chân đá vào mông Lý Vân một cái, nói:
- Tranh thủ thời gan mang theo nữ nhân của ngươi rời khỏi đi, Phật môn là nơi thanh tịnh, đừng để xảy ra chuyện gì.
Vừa nói, Trí Hoằng đại sư còn đối với Lý Vân cười mập mờ, ý trong đó thì không nói cũng biết.
- Hòa thượng giả…!
Lý Vân thấy thế, trong lòng không khỏi sinh ra một cái ý nghĩ như vậy.
Lý Vân quay qua Hải Quỳnh tiên tử nói đùa:
- Tiên nữ, lần này thì cô hiểu lầm rồi, tôi không sao. Mà cô làm thế nào biết tôi bị giam lỏng ở chùa Bạch Mã, ta mà tìm ra tên nói nhảm kia thì sẽ thu thập hắn một trận. Tên này nhất định không có ý tốt.
Nghe Lý Vân nói như vậy, Hải Quỳnh tiên tử liền sững sờ trong giây lát. Nàng nghi ngờ hỏi lại:
- Anh thật không sao? Anh chắc chắn mình không có bị giam lỏng?
Lý Vân nghe vậy, không nhịn được cười lên. Tiên nữ này thật đáng buồn cười, chính mình đang tốt đẹp đứng trước mặt nàng đây mà còn bán tín bán nghi.
- Thật không sao cả. Cảm tạ tiên nữ đã quan tâm tới tôi. Hiện tại không có việc gì, tôi đang định về nhà, nếu cô rảnh rỗi thì đi theo ta.
Lý Vân nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-yeu/2024720/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.