Trong tay cảm giác được lực đàn hồi kinh người, trong hơi thở thơm như lan như xạ phả ra mùi hương của xử nữ, Lý Vân cũng là tâm thần bất định. Cũng may hắn đã đọc qua rất nhiều kinh phật nên định lực rất mạnh mẽ. 
Một lúc lâu sau, Vương Trân Trân mới ý thức được sự mập mờ như thế, hậu quả thật sự nghiêm trọng. Hàm răng trắng noãn kiều diễm cắn thoáng qua đôi môi anh đào ướt át, nhẹ giọng kêu lên: 
- Ta không sao, cậu mau buông ra… 
Lý Vân ngượng ngùng cười, lập tức rút tay lại, nói một tiếng chúc ngủ ngon rồi vội vàng rời khỏi. Đợi đến khi Lý Vân đi ra, Vương Trân Trân vội vàng đóng chặt cửa phòng lại. Hai tay che ngực, chỉ nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi mà tâm can nhảy bịch bịch không ngừng. 
- Ta bị sao thế này? 
Vương Trân Trân trong lòng thầm nghĩ, đối với Lý Vân nàng đúng thật là có chút ấn tượng tốt nhưng vẫn còn chưa tới mức như vừa rồi. Nhưng biểu hiện hôm nay thật sự có chút mất mặt. Nếu như mình không phải là yêu quái, Vương Trân Trân ngược lại không cảm thấy cái này có gì bất ổn. Nam nữ hoan ái, vốn là một điều rất bình thường. Nhưng bây giờ then chốt nàng là yêu quái. Mà người ta lại không phải. 
Nàng chính là vướng mắc ở chỗ này. 
Người và yêu quái không cùng một đường, nàng không muốn gây tai họa cho Lý Vân. Bạch nương tử cùng Hứa Tiên suy cho cùng cũng chỉ là truyền thuyết, không thể so sánh được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-yeu/2024687/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.