Ngáp dài một cái, Lý Vân từ trên bàn đứng lên, dụi dụi mắt đi ra khỏi phòng học. Sau khi lấy xe đạp tại nhà để xe, hắn dự định về nhà.
- Có thể nói chuyện với cậu một chút được không?
Mới ra đến cửa trường học, Nhâm Hiểu Nguyệt dắt một chiếc xe đạp điện ngăn cản lối đi của Lý Vân. Nàng mặc một chiếc áo lông đỏ, trên gương mặt thanh tú có chút sợ hãi.
- Được....
Lý Vân gật đầu, sau đó nhìn qua chiếc xe đạp điện nhỏ nhắn của Nhâm Hiểu Nguyệt kia, rồi lại nhìn lại chiếc xe cũ kĩ của mình. Vừa cười vừa nói:
- Đi cùng tớ, cậu sẽ không cảm thấy mất mặt chứ?
- Cậu có vẻ rất quan tâm tới vấn đề xe đạp?
Nhâm Hiểu Nguyệt cố nặn ra một nụ cười, khóe miệng lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp:
" Núi không cao, có tiên thì có tên, nước không sâu, có rồng thì linh nghiệm. Tuy phòng ốc ta sơ sài, nhưng đạo đức ta cao sang"…những lời này cậu cũng nên nghe qua đi. Không sai, xe đạp của cậu tuy có chút cũ nát, thế nhưng cậu lại rất... Lợi hại...
Nhâm Hiểu Nguyệt cũng không biết nên dùng từ như thế nào để đánh giá về con người Lý Vân.. Cuối cùng, cũng chỉ biết dùng "rất lợi hại" để thay thế.
Trên thực tế, Lý Vân tại trong mắt Nhâm Hiểu Nguyệt xác thực rất lợi hại. Cực kì, cực kỳ lợi hại.
Không nói đến những lần hắn cứu người thân trong nhà nàng, chỉ riêng chuyện hắn từ trên tòa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-yeu/2024670/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.