Edit: Bilundethuong
Thời gian cũng không vì vậy mà dừng lại, Bạch Lộ Hàn vẫn trong tâm trạng phiền não, thời gian vẫn lén lút trôi đi.
Một ngày, Hình Phong làm xong tất cả các công việc như thường lệ, quay đầu lại nhìn thấy cục cưng một đống đang lăn lông lốc mở to đôi mắt.
“Cục cưng, con thức dậy rồi sao?”
Tỉnh cái gì? Hắn căn bản là có ngủ đâu, cũng chẳng phải trẻ con đích thực mà xuốt ngày chỉ có ngủ.
Bạch Lộ Hàn tức giận nghĩ.
Tên tiểu tử mặc kệ hắn là có ngủ hay không vẫn đặt vào trong nôi, hắn chẳng biết làm gì, chỉ biết nằm đó suy nghĩ giết thời gian. Có thể cho tới bây giờ, hắn còn chưa nghĩ ra biện pháp nào để có thể đến Bạch gia.
“Cục cưng, chúng ta ra ngoài tản bộ nhé?”
Hình Phong bế lấy hắn từ trong nôi, ngày hôm qua bác Phương đã nói trẻ con không nên cả ngày ở trong nhà, phải ra ngoài phơi nắng mới tốt cho sức khỏe.
Tên tiểu tử này cuối cùng cũng nghĩ đến việc dẫn hắn ra ngoài…”
Bạch Lộ Hàn cho rằng mình đã quên mất hình dáng thế giới bên ngoài. Mỗi ngày đều cùng tiểu tử ru rú trong nhà, tu hành cũng không có khổ như thế.
Hình Phong đi đến một công viên nhỏ gần nhà, thường xuyên có người chơi đùa tản bộ ở đó, cũng có những người mẹ mang con đến đó.
Nhìn thấy đứa trẻ được mẹ đẩy đi trong xe đẩy, Hình Phong nói với Bạch Lộ Hàn đang trong ngực cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-hao-baby/2234228/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.