Bạch Quang đi toàn mấy nơi hiểm trở hoang vắng, Diệp Viễn một đường đi theo, gần như không đụng phải người nào.
"Tiểu tử này, thật chẳng lẽ có năng lực tầm bảo?" Diệp Viễn càng ngày càng khẳng định ý nghĩ này.
Nếu quả thật là như vậy, lúc ấy Bạch Hổ hẳn là bị Bạch Quang mang theo đi tìm Huyết Bồ Đề, nhưng không nghĩ đụng phải Thất Thải Lưu Vân Mãng chiếm cứ ở nơi đó.
Song phương đại chiến một trận, Bạch hổ không địch lại.
Cứ như vậy, tất cả mọi chuyện đều giải thích được rõ ràng.
"Lưu Quang Bạch Hổ còn có năng lực như vậy sao? Tên tiểu tử này thật đúng là dị bẩm thiên phú!" Diệp Viễn thở dài nói.
Diệp Viễn nghiên cứu yêu thú vô cùng thấu triệt, cho tới bây giờ còn chưa có nghe nói qua Lưu Quang Bạch Hổ có kỹ năng tìm bảo, xem ra đây là thuộc tính kèm theo của tiểu tử này.
Thật đúng là nhặt được bảo bối.
Nghĩ đến lúc ban đầu còn ngại Bạch Quang vướng chân vướng tay, Diệp Viễn không khỏi đổ mồ hôi.
Càng đi vào trong hạp cốc, Diệp Viễn càng cảm thấy nóng bỏng lên. Xem chừng, tám chín phần mười là nguyên hỏa rồi, chẳng qua không biết là đẳng cấp nào.
Theo Bạch Quang, Diệp Viễn càng đi càng lên sườn dốc cao, mà bảo vật đó, rõ ràng là ở sâu bên trong hạp cốc.
"Tên tiểu tử này, không phải là mù đường đi? Hay chẳng qua là hắn tự mình tới tìm đồ ăn?" Diệp Viễn không khỏi oán thầm một hồi.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-duoc-than/3007409/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.