Bước vào bồn tắm chứa đầy thảo dược, Diệp Viễn thu hồi lại tâm trạng có chút bối rối của mình bắt đầu vận công để hấp thụ hiệu lực của thuốc, loại bỏ tàn dư của độc tố đọng lại trong cơ thể.
Những loại thảo dược dùng để pha nước tắm này đều là những loại thuốc ở cấp bậc một và hai, chúng đều rất bình thường, không hề quý hiếm chút nào cả, có điều Diệp Viễn lại có thể chuyển hóa những thứ mục nát thành điều kì diệu, hắn có thể giải phóng sức mạnh của những loại thảo dược này đến mức tối đa nhất có thể.
Thực ra trong mắt của nhiều người, những loại thuốc ở đẳng cấp càng cao thì càng đáng giá, tác dụng của chúng càng mạnh, trên thực tế đối với Diệp Viễn cách nghĩ này chẳng có một chút giá trị nào. Bất kể là tu hành hay luyện đan thì công phu cơ bản vẫn là quan trọng nhất. Công phu cơ bản càng vững chắc thì tương lai sẽ tiến ngày càng xa, ngược lại nếu không có nền tảng vững chắc thì con đường phía trước sẽ bị hạn chế.
Kiếp trước, khi còn trẻ Thanh Vân Tử đã từng bỏ ra tròn mười năm để khổ công nghiên cứu những loại dược liệu và đơn dược ở cấp bậc ba trở xuống, do đó Thanh Vân Tử nắm rất chắc những thứ liên quan đến đơn dược. Nhưng quãng thời gian mười mấy năm của hắn cũng không hề uổng phí, có thể trở thành “Đan đế” trẻ tuổi nhất bỏ ra mười năm khổ công nghiên cứu đúng là đáng.
Ở tiên giới, luận về sự hiểu biết đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-duoc-than/141302/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.