Nhớ tới đây, Lục Vũ liền không có ý định dừng lại lâu ở chỗ này, trực tiếp chạy về phía vị trí Tàng Kinh Lâu. Hiện tại hắn cũng không cần thiết phải cẩn thận từng li từng tí nữa, phải tốc chiến tốc thắng mới được. Có một điều, Lục Vũ có thể xác định, đó chính là nếu tiếp tục ở lại đây, tất nhiên là vô cùng nguy hiểm, rất có thể sẽ có nguy hiểm tính mạng. Cũng không biết, vị Tư Mặc kia khi nào sẽ khôi phục lại. Vừa rồi khi đối đầu với Tinh Hạo, Lục Vũ đã có thể cảm nhận được sự cường đại của vị cường giả viễn cổ này, chỉ là một đạo tàn niệm đã vô cùng khó đối phó, nếu thật là khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, Lục Vũ chỉ sợ là căn bản không kịp chạy trốn. Đây chính là ý nghĩ của mình Lục Vũ. Nếu đổi thành một vị tu sĩ khác, gặp phải biến cố như vậy, chỉ sợ sớm đã một lòng một dạ nghĩ cách mình nên chạy trốn như thế nào rồi. Mà Lục Vũ hiện tại làm như vậy, chính là căn bản không có ý định để lại tai họa ngầm cho mình, cũng là không muốn để Tư Mặc khôi phục lại đỉnh phong, lần nữa giáng lâm nhân thế. “Ầm!” Lục Vũ đi đến trước cửa Tàng Kinh Lâu, đưa tay một quyền liền đánh vào trên đại môn. Trong nháy mắt, lực lượng hùng hậu mà Lục Vũ bộc phát ra, tất cả đều phóng thích ra, nhưng lại không thể trực tiếp xuyên thủng đại môn, chỉ có thể miễn cưỡng khiến nó không ngừng rung động. “Quả nhiên, tòa Tàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4916367/chuong-8684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.