Không ai ngờ tới, Võ Di lão tổ lại đột nhiên nói ra một câu nói như vậy. Lão già này, chỉ còn lại một đạo hồn phách, thế nhưng hồn phách của hắn vẫn cứ lộ ra biểu lộ kiêu ngạo bất tuân, nhìn chằm chằm Lục Vũ, thét chói tai lên. Ngay sau đó, Võ Di lão tổ lại tế ra một tấm kim bài, vàng óng ánh, bên trên điêu khắc long văn, còn có một chữ "Võ" thật lớn, rồng bay phượng múa, khí thế mười phần, liếc mắt nhìn qua liền biết không phải là vật phàm tục. Tấm kim bài này xuất hiện, không khí trên trường lập tức ngưng trệ, tất cả mọi người đều đem ánh mắt của mình, đồng loạt nhìn về phía kim bài mà Võ Di lão tổ tế ra. "Thế mà lại thật sự là kim bài do Võ gia ban tặng!" "Khâm sai! Hắn lại là khâm sai của Võ gia! Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, trước đó đã có lời đồn đãi nói, Võ Di này chính là một đệ tử chi thứ của Võ gia, bởi vì phạm lỗi cho nên bị đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc đến Cổ Uyên chi địa. Không ngờ người này lại liên lạc được với Võ gia!" "Cái này chính là tượng trưng cho Võ Hoàng đích thân đến, thân phận cao quý, không thể bị giết a!" Trong chốc lát, tất cả cường giả có mặt liền ồn ào một mảnh. Sắc mặt của nhiều người đều trở nên cực kỳ tái nhợt, trong lòng bắt đầu lo sợ bất an. Võ gia và Đại Tần đột nhiên quật khởi như Lục Vũ, lại hoàn toàn khác biệt. Đây là một gia tộc đỉnh cấp đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4916265/chuong-8582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.