Trong lọn thần niệm này, ẩn chứa rất nhiều ký ức. Hiện giờ Thôn Phệ Thiên Tôn rõ ràng đã là nỏ mạnh hết đà, hắn thậm chí còn không muốn tra hỏi quá khứ của Lục Vũ. Vạn năm qua, chỉ có Lục Vũ xông đến nơi đây, cũng chính là chỉ có Lục Vũ, mới có thể khiến hắn khôi phục sự thanh tỉnh trong chốc lát này. "Ta không cách nào duy trì sự bình tĩnh quá lâu, những luồng thi khí kia đã ô nhiễm ta quá lâu, khống chế thần chí của ta." Thôn Phệ Thiên Tôn phát ra một tiếng thở dài, chợt hai mắt tựa như hai ngọn đèn sáng loáng, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Vũ: "Đạo bản nguyên Thôn Phệ này, chính là căn cơ thành đạo của ta, bây giờ liền tặng cho ngươi. Những lời khác ta cũng không cần phải nhiều lời nữa, Vạn Giới Hạo Thiên này, kỳ thực là bình chướng cuối cùng của nhân tộc do Long Đình thành lập, cực kỳ kiên cố, nghĩ đến nam tử áo bào rồng kia sẽ không dễ dàng xông vào nơi đây." "Nhưng ngươi cũng phải nhanh chóng tăng lên thực lực, hắn đã xuất hiện ở đây, không ai có thể bảo đảm rốt cuộc hắn khi nào có thể xông vào. Còn ngươi, bây giờ chung quy vẫn chưa tính là cường giả đỉnh cao, có chút bản lĩnh, nhưng vẫn chưa đủ..." Trong Thần Thoại cảnh, cũng có mạnh yếu. Mà Lục Vũ tuy rằng vừa mới đột phá đến Thần Thoại cảnh tầng thứ hai, nhưng ở trước mặt cường giả đỉnh cao như vậy, vẫn như cũ không đáng kể. "Tiền bối, ngươi bây giờ vẫn còn một bộ phận tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4916184/chuong-8501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.