Sáng sớm hôm sau. Lục Vũ mở mắt, lập tức cảm nhận được tinh thần của mình lại lần nữa tăng lên một tầng thứ. Sau mấy ngày tĩnh dưỡng, hồn phách của Lục Vũ đã dần dần ổn định lại, thậm chí sinh ra một tia thần thức, có thể quan sát bốn phía. Đây mới là chỗ dựa lớn nhất của Lục Vũ. Hắn hiện tại tuy rằng còn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh phong của mình, nhưng dựa vào uy lực của đạo thần hồn này, cường giả bình thường đã không thể uy hiếp được Lục Vũ nữa rồi. "Ừm? Bên ngoài có người?" Rất nhanh, Lục Vũ thăm dò thần thức, đột nhiên cảm ứng được bên ngoài có một đám người đi tới. Những người kia mang vẻ mặt bất thiện, không chút khách khí đi đến trước đại trạch của Quách Dương, bành bành bành bắt đầu gõ cửa. Động tĩnh ở đây, rất nhanh cũng đã dẫn tới tộc nhân Quách gia cư ngụ xung quanh, bọn họ nhao nhao từ trong các căn nhà của mình đi ra, vây kín nhóm người này. Một cỗ khí thế nồng đậm, hiện ra trước cổng lớn của trạch viện, nhóm người vừa rồi xông vào đây, mắt thấy bên Quách gia người đông thế mạnh, nhưng lại không thèm quan tâm chút nào, chỉ là lớn tiếng kêu ầm lên nói: "Quách Dương có ở đây không?" "Két két!" Quách Dương mở cửa lớn, khí tràng cường đại lập tức ập thẳng vào mặt, ngược lại khiến những người trong nhóm này đột nhiên xông tới nhíu mày. Nhưng rất nhanh, một người trong đó liền trấn định lại, lạnh lùng nói: "Quách Dương, còn có các ngươi đám người Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4915971/chuong-8288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.