Long Vũ Thần cũng vì vậy mà cực kỳ cuồng vọng. Cho dù là một số cường giả đã thành danh từ sớm trong Thiên Lôi Môn, cũng không chút nào bị hắn để vào mắt. “Được rồi, chuyện này, không cần nói nữa!” Lương Khâu khoát tay, hiển nhiên là cự tuyệt đề nghị của người Tôn giả kia. Trong mắt Lương Khâu, lóe lên một tia tinh mang, bốn phía ánh nến lay động, cũng không biết đang suy tư điều gì. Hắn đương nhiên sẽ không đồng ý đề nghị của Tôn giả này. Lúc trước Lục Vũ nghênh chiến Ma tộc, đánh chết Thánh Ma, thậm chí còn giúp Thiên Lôi Môn đánh chết Cao Quân Lâm, đánh bại Ly Hỏa Thiên Tình Cung, không biết đã tích lũy bao nhiêu uy vọng. Cũng may, Lục Vũ cũng không tham đồ địa bàn Thái Thường Thiên, chỉ là mang đi một bộ phận người, sau đó liền rời đi. Nếu không phải như vậy, Lương Khâu hắn vào lúc này cũng tuyệt đối sẽ không quật khởi. Cho nên, Lương Khâu liền nhất định phải khiến tất cả mọi người, đều quên đi sự tồn tại của Lục Vũ, suy yếu tồn tại cảm của Lục Vũ. Còn như cảnh cáo của Lục Vũ trước đó, Lương Khâu càng là không để vào mắt. Thái Thường Thiên truyền thừa cũng là tương đối lâu đời, trong những năm tháng dài đằng đẵng, cũng đã sinh ra rất nhiều cường giả, không biết trải qua bao nhiêu phong ba. Lương Khâu tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng lời Lục Vũ nói, cũng là đem cảnh cáo của hắn, xem như thủ đoạn uy hiếp những người kia đầu nhập vào hắn mà thôi. “Bất quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4895045/chuong-8229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.