Vĩnh Dạ Thiên, bảo khố của Ám Đế Giáo. Nơi đây không nằm trong trụ địa tông môn, ngược lại là được xây dựng ở một thế giới hẻo lánh không đáng chú ý, bên ngoài có nhiều tu sĩ âm thầm trông coi. Phóng tầm mắt nhìn tới, cũng chỉ là một mảnh thành trì được xây dựng ở trong hoang mạc, không có chỗ đặc thù nào. Lục Vũ giáng lâm, những tu sĩ trước đó được an bài ở đây trông coi bảo khố lần lượt tránh ra, từng người một dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Lục Vũ. Ai cũng không nghĩ ra, Lục Vũ trước đó vẫn là kẻ địch của Vĩnh Dạ Thiên, bây giờ lại trở thành chúa tể chưởng quản Vĩnh Dạ Thiên. Phạm Chu Tề báo cho Lục Vũ biết, những bảo khố như thế này, Ám Đế Giáo có tới ba mươi hai tòa, phân tán ở các góc của Vĩnh Dạ Thiên, đều do trưởng lão chuyên môn trông coi. Ngày thường, cho dù là Tôn Giả như hắn, cũng rất khó có tư cách tiến vào nơi đây. Chỉ có một số trưởng lão chuyên môn chưởng quản bảo khố, mới có tư cách mở những bảo khố này. Lục Vũ nhìn quanh bốn phía, cũng là đem toàn bộ tình hình bên trong bảo khố đập vào mi mắt. Nơi đây ngoài việc bày đặt số lượng lớn tài nguyên, pháp bảo cực kỳ hiếm thấy ở ngoại giới, còn có nhiều công pháp. Nhưng Lục Vũ cũng chỉ là liếc mắt nhìn một cái, liền không còn hứng thú. Những thứ này, tuy rằng quý giá, nhưng hiện tại đối với Lục Vũ mà nói, sự giúp đỡ lại không lớn đến thế. Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894539/chuong-8068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.