Uy áp thánh đạo này cực kỳ cường hãn. Lực lượng chú ngôn của Lục Vũ gần như bị phá vỡ trong nháy mắt, cả người hắn cũng từ trạng thái sát lục kia thức tỉnh trở lại. Xung quanh truyền đến từng trận thanh phong, rất nhanh liền khiến tinh thần Lục Vũ khôi phục thanh minh. Trong mắt hắn lóe lên một vệt tinh quang, sát ý quanh thân đột nhiên trở nên lạnh lẽo. "Quả nhiên là ẩn nấp rồi." Lục Vũ lẩm bẩm nói. Ngay khoảnh khắc lực lượng chú ngữ bị chấn nát, Lục Vũ đã cách không khóa chặt vị trí của đối phương. Vị trí này ẩn giấu khá kín đáo, nếu không thông qua thủ đoạn đặc thù như vậy, căn bản rất khó tìm thấy. Mà giờ khắc này, trong các thành trì xung quanh, rất nhiều người đều cảm nhận được động tĩnh ở chỗ này, nhao nhao thò đầu ra xem xét. Thế lực chi nhánh Tô gia ở nơi đây cũng không nhỏ, sức ảnh hưởng cũng khá kinh người, bây giờ thế mà lại bị người ta một sớm diệt sạch, rất nhiều người đều run sợ lo lắng. "Tiền bối..." Thành chủ của thành trì này run rẩy bay tới, nhưng lại không dám tới gần, chỉ dám đứng ở đằng xa, nhỏ giọng hỏi. "Ta là Linh Bảo Tông thủ tịch tôn giả, Lục Vũ. Những người này là tàn nghiệt Tô gia, cho nên bọn họ đáng chết. Từ nay về sau, bất luận kẻ nào dám bao che tộc nhân Tô gia, cùng tội với Tô gia. Nghe rõ chưa?" Lục Vũ liếc nhìn người thành chủ kia. Bị ánh mắt của Lục Vũ lướt qua, thành chủ lập tức toàn thân chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894460/chuong-7989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.