Nhưng hôm nay, Lục Vũ lại đường hoàng tiến vào khu vực hạch tâm của hoàng thành ngay trước mặt hắn. Nơi đó, cho dù là người không biết cũng rõ ràng, rất có thể chính là khu vực hạch tâm của truyền thừa Chiến Tổ. Vừa nghĩ tới trước đó Lục Vũ không chỉ cướp đi Thanh Bình kiếm của hắn, giờ đây lại càng ngay trước mặt hắn cướp đi cơ duyên vốn dĩ thuộc về hắn, Phương Đạo Huyền liền toàn thân run rẩy, sự phẫn nộ mãnh liệt trong nháy mắt tràn ngập trong não hải. "Đây là cơ duyên thuộc về ta, không ai có thể cướp đi!" Phương Đạo Huyền vẫn là nóng vội rồi. Hắn hiện tại tuy là thân thể hồn phách, nhưng là sau khi tu luyện đến Vĩnh Trụ Vương, hồn phách đã trở nên cực kỳ ngưng thực, giống như chân thân. Lục Vũ lúc đó không kịp rảnh tay xử lý hắn, hồn phách hiện tại của Phương Đạo Huyền vẫn xem như hoàn chỉnh, bảo trì sức chiến đấu. Tham niệm mãnh liệt và lửa giận tràn ngập trong não hải của Phương Đạo Huyền, hắn đã không kịp chờ đợi, muốn xông vào bên trong tòa đại điện hạch tâm kia, cướp về truyền thừa vốn dĩ thuộc về hắn. Mà giờ khắc này, sau khi nhường ra một con đường, đám khôi lỗi thủ vệ kia lần nữa bày ra trận thế, lại lần nữa xếp trận. Chỉ thấy trong đó một tôn khôi lỗi võ tướng, chừng cao hơn ba người, sải bước xông lên phía trước, cự kiếm trong tay hung hăng vung xuống. Kiếm khí của nó thế mà còn ẩn chứa hung uy chí dương chí liệt, trong đó thôi động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894217/chuong-7746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.