Qua rất lâu, sau khi nghe bên ngoài không có bất kỳ tiếng động nào, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn như vậy, tòa cự thành này hẳn là truyền thừa của Chiến Tổ, cho dù là những dị thú hung mãnh bên ngoài, cũng không thể nào tiến vào đây. Lúc này kiểm kê nhân số, lại phát hiện hai bên đều tổn thất không ít người. Bên Thái Thượng Giáo, từ mặt biển chạy trốn tới trên cô đảo có hơn hai trăm người, nhưng bây giờ thế mà đã tổn thất một nửa, chỉ còn lại hơn một trăm người. Mà bên Lục Vũ, cũng tổn thất thảm trọng. Tổng cộng năm mươi đệ tử Linh Bảo Tông, hiện giờ chỉ còn lại hai mươi ba người, mà một cánh tay của Đàm Phong thậm chí còn gãy lìa, giờ phút này vẫn không ngừng tràn ra ngoài máu tươi đỏ sẫm, ẩn ẩn có hắc khí vờn quanh. Sắc mặt của Đàm Phong cực kỳ tái nhợt, hắn chính là cảnh giới Trụ Vương, cho dù là tứ chi đứt lìa, vẫn có thể dùng pháp lực ngưng tụ lại thân thể, thực hiện tái sinh. Nhưng ở trong cô đảo này, pháp lực của tất cả mọi người đều bị hạn chế cực lớn, hơn nữa nhìn trạng thái của Đàm Phong như thế, hiển nhiên là đã trúng kịch độc. "Loại độc này, thật sự mãnh liệt, ta thế mà ngay cả cánh tay cũng không thể tái sinh." Trên trán của Đàm Phong, đã bắt đầu đổ mồ hôi hột lít nha lít nhít, bắt đầu liều mạng chống lại nỗi đau của kịch độc. Sau khi bị độc trùng cắn xé, Đàm Phong không hề do dự, trực tiếp chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894153/chuong-7682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.