"Vẫn không chịu nhớ lâu nhỉ! Tô Văn Chu ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi, lúc ta ở Thiên Cảnh, ngươi không làm gì được ta! Ngươi của bây giờ, càng không phải là đối thủ của ta!" Lục Vũ nhìn về phía ý lạnh đang xông tới, trên mặt thế mà không có chút biểu lộ sợ hãi nào, mà là thế mà sải bước đi ra, thẳng tiến về phương hướng hàn khí truyền đến. Ngọn lửa màu vàng, trong nháy mắt bùng lên từ trong cơ thể Lục Vũ, ngay sau đó bao khỏa toàn thân hắn. Ngọn lửa cuồn cuộn, chiếu rọi thiên khung, chiếu rọi đến tận chân trời cũng đã biến sắc, khí tức của Lục Vũ trực tiếp điều chỉnh đến cực điểm, uy áp hùng hậu trong nháy mắt quét ngang bốn phương. Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy, ý lạnh đến tận xương tuỷ kia, chỉ vừa tới gần Lục Vũ phụ cận, liền lập tức tan, hóa thành từng luồng hơi nước bay lên không trung. "Truyền thừa của vị tiên tổ Tô gia các ngươi, rơi vào trên tay các ngươi, quả thực là phung phí của trời. Ngược lại là Tô Đình Hạc tu luyện còn coi như ra dáng, còn các ngươi thì kém quá xa rồi!" Lục Vũ tựa như một vị tiền bối cao nhân, đang bình luận về tu vi và chiêu thức của mấy người. Một câu nói này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Tô Văn Chu càng trở nên đỏ bừng, thẹn giận đan xen. Nhưng mà Lục Vũ lại không thèm để ý đến Tô Văn Chu, đưa tay dùng sức nhấn một cái, Tô Văn Chu lập tức phát ra một trận kêu thảm, lần nữa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894106/chuong-7635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.