"Không phải người của Tần Phong?" Thần hồn của Lục Vũ cảm giác vô cùng nhạy bén, có phải người mình hay không, hắn chỉ cần thần thức quét qua là nhất thanh nhị sở. Hiện giờ, cảm giác được cầu vồng bay ngang trên bầu trời, Lục Vũ lập tức nhận ra, sinh mệnh khí tức phát ra từ đó không thuộc về đệ tử của tiên phong mình. Đột nhiên, trong số mấy người vừa đến, Lục Vũ phát hiện một bóng hình xinh đẹp quen thuộc. Đó là một nữ tử, trên người mặc y sam lụa mỏng màu trắng nhạt, mái tóc dài bay theo gió nhẹ, trông rất tiêu sái. Nàng này, đương nhiên đó là đạo tử của Tú Trúc Phong, Phạm Khỉ. Trong Linh Bảo Tông, cũng có một số đạo tử căn cơ không vững chắc, cho dù đã trở thành đạo tử, vẫn chưa khai mở động phủ mới mà bám vào các tiên phong khác. Sau lưng Tú Trúc Phong, đáng tiếc có liên quan đến Tú Tôn, càng liên quan đến đại tiểu thư của Linh Bảo Tông là Đường Dĩnh, bởi vậy Phạm Khỉ không khai mở tiên phong của riêng mình mà vẫn lưu lại trong Tú Trúc Phong. Giờ phút này, phía sau Phạm Khỉ còn có mấy đạo tử đi theo. Nhìn sắc mặt mấy người này, đều vô cùng âm trầm, vừa nhìn qua đã biết không phải hạng lương thiện. "Các ngươi đột nhiên đến Tần Phong của ta, có ý gì?" Lục Vũ khẽ động thân, cả người lập tức na di đến trước mặt Phạm Khỉ. Đối với sự xuất hiện của Lục Vũ, mấy người không hề bất ngờ, một đạo tử phía sau Phạm Khỉ không chút khách khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894031/chuong-7560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.