Chiêu này của Lục Vũ đột nhiên ập đến, thừa hư mà vào, chính là lợi dụng lúc Tô Văn Chu không có phòng bị mà bất ngờ sát tới. Nếu không phải Tô Mặc kịp thời lên tiếng, Tô Văn Chu chỉ sợ căn bản không cách nào ngăn cản được đạo kiếm khí này, tại chỗ liền sẽ bị trọng thương. "Ngươi giao Thánh Binh lên đây cho ta!" Lời của Tô Mặc vừa dứt, thủ đoạn của hắn đã chớp mắt đã tới. Trong sát na, một đạo khí kình hùng hậu hình thành bàn tay pháp lực vô hình khổng lồ, trực tiếp chộp tới trường kiếm trong tay Lục Vũ. Răng rắc răng rắc! Răng rắc răng rắc! Khí kình bàng bạc đi qua đâu, hư không đều bắt đầu từng tấc đổ sụp, có thể thấy được lực lượng của Tô Mặc là bực nào cường hoành. Kiếm khí Thiếu Hạo Kiếm phóng ra, tại chỗ liền bị Tô Mặc chấn vỡ, kiếm khí Thiếu Hạo tuy rằng cường hoành, nhưng cảnh giới hiện tại của Lục Vũ không đủ, căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp cho Tô Mặc. "Thánh Binh cấp bậc này, căn bản không phải sự tồn tại như ngươi có thể nắm giữ. Hiện tại ngươi đã trở thành đệ tử Linh Bảo Tông của ta, vậy thì nên vì tông môn mà suy nghĩ, đem Thánh Binh giao nộp, lão phu liền đem ân oán ngươi bất hiếu với Tô gia ta trước đây một bút xóa sạch!" Nghe thấy giọng điệu hùng hồn của Tô Mặc, mắt của Lục Vũ lập tức nheo lại, trong đôi mắt phóng ra quang mang nguy hiểm, toàn bộ pháp lực khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4894018/chuong-7547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.