Nhìn lại hô hấp dần trở nên nặng nề và đôi mắt say lờ đờ mơ màng của Lăng Thiên Nghi, Lục Vũ đã hiểu rõ tất cả. Khi đó, lúc Lục Vũ đột phá Chuẩn Vương cảnh, đã phải đối mặt với đại kiếp sinh tử, mà Dục Vọng Tình Ti chính là lợi dụng thời cơ này, lặng lẽ chạy trốn. Lục Vũ vốn tưởng rằng Dục Vọng Tình Ti kia đã tiêu tán trong hư không, dù sao loại thủ đoạn giống như tàn hồn này, nếu không tìm thấy căn nguyên, căn bản không thể duy trì lâu dài, cuối cùng đều sẽ hoàn toàn biến mất. Nhưng Lục Vũ vạn vạn không ngờ tới, Dục Vọng Tình Ti này lại rơi vào trên người Lăng Thiên Nghi. Liên tưởng đến rất nhiều hành động khác thường trước đó của Lăng Thiên Nghi, Lục Vũ lập tức hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện. Dục Vọng Tình Ti, nối liền hai đầu. Một đầu vốn dĩ buộc trên người Lục Vũ, đầu còn lại thì không hề nối với thứ gì khác. Nhưng hôm nay, Dục Vọng Tình Ti rơi vào trên người Lăng Thiên Nghi, liền dần dần ảnh hưởng đến cái nhìn của Lăng Thiên Nghi đối với Lục Vũ, khiến nàng thật sâu đắm say vào Lục Vũ mà không thể tự dứt ra được. "Ngươi đang nghĩ gì vậy?" Không biết từ lúc nào, Lăng Thiên Nghi đã tới gần bên cạnh Lục Vũ. Từng sợi tóc mềm mại thổi phất phơ đến trên má Lục Vũ, Lục Vũ thậm chí có thể ngửi thấy một luồng hương khí thoang thoảng. Bất luận là ai, nếu ở khoảng cách gần quan sát dung nhan tuyệt mỹ này, trong lòng đều sẽ dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893953/chuong-7482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.