Lục Vũ chẳng qua chỉ thi triển một chút thủ đoạn, chấn bay hắn ra ngoài, cũng không làm tổn thương về căn bản của hắn. Do đó, hắc bào nam tử có thể nhanh chóng tỉnh lại, hơn nữa bây giờ vẫn là một bộ dáng sống động như rồng như hổ. "Thế mà là ngươi!" Hắc bào nam tử thấy Lục Vũ, lập tức cắn răng nghiến lợi nói: "Đồ chết tiệt, ngươi dám động thủ với ta, ngươi có biết ta là ai không?" Lời vừa dứt, hắc bào nam tử giơ tay một chưởng, lập tức bộc phát ra một luồng kình khí cường đại, hung hăng vỗ thẳng về phía Lục Vũ. Lục Vũ không hề nhúc nhích, chỉ lạnh lùng nhìn hắc bào nam tử ra tay. "Làm càn!" Đột nhiên, Lăng Quảng Hạ đang đứng bên cạnh Lục Vũ, phát ra một tiếng gầm thét giận dữ. Ngay sau đó, từ trong tay Lăng Quảng Hạ diễn hóa ra một vệt thần quang, trực tiếp đánh tới kình khí của hắc bào nam tử, đối diện trực tiếp đánh nát một chưởng này của hắn. Hắc bào nam tử không nhịn được lùi lại hai bước, có chút không thể tin nổi mà thét to: "Lăng Quảng Hạ trưởng lão, ngài cũng không thể che chở một người ngoài được!" "Tông Hằng! Ngươi quá đáng rồi! Vị này nhưng là luyện đan đại sư muốn chữa bệnh cho đại tiểu thư, ngươi muốn động thủ với hắn, là không muốn đại tiểu thư khỏe lại sao?" Trong mắt Lăng Quảng Hạ xẹt qua một vệt tinh quang. "Hắn? Chỉ hắn mà cũng là đại sư?" Lăng Tông Hằng chỉ vào Lục Vũ, trên mặt tràn đầy thần sắc không thể tin tưởng. Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893923/chuong-7452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.