"Lưu Tử Xuyên ở đâu?" Lục Vũ lạnh lùng hỏi. Lại một lần nữa nghe Lục Vũ hỏi, giờ khắc này tất cả mọi người đều hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Dưỡng Long Điện bị diệt, rất nhiều người đều nghe nói thi thể của Lưu Tử Xuyên bị treo trên tường thành, bị đám đông phẫn nộ xé sống thành từng mảnh, thảm không nỡ nhìn. Thế nhưng, tung tích chân chính của Lưu Tử Xuyên, thì không phải là người ở một nơi hẻo lánh như bọn họ có thể biết được. Lục Vũ đến Giang Nguyệt Thiên, chỉ sợ sẽ là để tìm kiếm Lưu Tử Xuyên mà đến. "Chẳng trách khí thế của Tần Hoàng lại cường thịnh đến thế, nếu ta là Tần Hoàng, chỉ sợ cũng phải truy sát Lưu Tử Xuyên đến chết. Chỗ nằm nào có thể để người khác ngủ ngáy? Chỉ cần Đại Tần Hoàng Triều còn tồn tại một ngày, Lưu Tử Xuyên liền phải chết." Rất nhiều người đều cảm thán không ngớt. Thế nhưng đối với La Uyển Nhi mà nói, tiếng nói này hệt như một tiếng sấm sét giữa trời quang, trực tiếp xẹt qua trong đầu nàng. "Ta... ta không biết ngươi đang nói gì." La Uyển Nhi run rẩy nói. La Chính Dương giờ khắc này cũng không còn khí thế ban đầu, mái tóc bạc phơ bay trong gió, khổ sở van nài: "Tần Hoàng bệ hạ, Uyển Nhi tuổi còn nhỏ, rất nhiều chuyện còn không hiểu, xin ngài đừng làm khó nàng." "Không hiểu? Ta thấy nàng rất rõ ràng." Lục Vũ cười lạnh một tiếng. Hắn nhìn chằm chằm La Uyển Nhi, trầm giọng nói: "Ngươi rất rõ ràng, Chân Long Chi Thể vốn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893903/chuong-7432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.