"Sao thế, ta đã đưa lễ mừng cho lão tổ gia tộc các ngươi, chẳng lẽ các ngươi còn muốn cướp đoạt thứ khác từ trên người ta ư?" Lục Vũ nhàn nhạt nói. Sở dĩ hắn đưa lễ mừng, chỉ là vì lễ tiết mà thôi. Dù sao, trong ngày đại hỉ này mà đến đây truy sát Lưu Tử Xuyên, khó tránh sẽ phá hỏng tiệc thọ của La gia. Chỉ là Lục Vũ không ngờ tới, hành động tùy ý như vậy, lại chiêu mộ sự dòm ngó của người khác. "Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm rồi, La gia chúng ta trước đó có một chi đội thương nhân, bị đạo tặc cướp bóc. Bảo giáp của ngươi rất có khả năng chính là tang vật của nhóm đạo tặc kia, nói không chừng theo dây tìm dưa có thể tìm được nhóm đạo tặc đó." Sắc mặt La Nghị dần trở nên âm trầm, trong ánh mắt tràn ngập uy hiếp: "Lục đạo hữu, ngươi không ngại nói cho La gia ta biết nơi nhặt được bảo giáp này, nếu là thật sự bắt được nhóm đạo tặc kia, ngươi chính là bằng hữu của La gia chúng ta a." Lục Vũ cười. "La gia các ngươi tính là thứ gì, cũng xứng làm bằng hữu với ta ư." Lục Vũ cười lạnh một tiếng: "Ta hôm nay nhìn mặt mũi việc gia tộc các ngươi đang tổ chức tiệc thọ, đưa cho La gia các ngươi một kiện pháp bảo, các ngươi chẳng lẽ lại nghĩ Lục mỗ dễ bắt nạt sao!" "Ngươi nói cái gì? Ngươi nói lại một lần nữa!" La Kiệt vốn là tính tình nóng nảy, nghe Lục Vũ lại dám nói như vậy, đại thủ mạnh mẽ đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893899/chuong-7428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.