Đầu lâu của Lôi Liệt vô lực khẽ lay động, chết ngay tại chỗ. Trong đám người phát ra một trận kinh hô, nhao nhao lui về phía sau, mặt lộ vẻ chấn kinh. Bọn họ vạn vạn không ngờ tới, Lục Vũ lại có khí lực, thậm chí còn giết chết Lôi Liệt hung ác đến cực điểm, mà lại là gọn gàng dứt khoát như vậy. Bất quá, rất nhiều người cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao Lục Vũ vừa mới được đưa đến đây, trên người vẫn còn sót lại một phần khí lực, ngược lại cũng có thể hiểu được. "Ta đã giết Lôi Liệt, các ngươi ai có ý kiến?" Ánh mắt của Lục Vũ như chim ưng, quét mắt nhìn bốn phía. Những người kia căn bản không dám cùng Lục Vũ nhìn thẳng, sợ rằng mục tiêu tiếp theo Lục Vũ tìm chính là bọn họ. "Lôi Liệt thường xuyên khi nhục chúng ta, chúng ta sớm đã nhìn hắn không vừa mắt rồi, ngươi giết hắn, chúng ta tự nhiên là vô cùng vui vẻ." Cuối cùng, từ trong đám người truyền ra một tiếng nói yếu ớt. Những người khác cũng không nói gì, nhao nhao lui trở về trong huyệt động của mình, chờ đợi vận mệnh tiền đồ chưa biết. Lục Vũ thấy vậy, trực tiếp bắt lấy cổ áo Hàn Tri Ý, đem nàng kéo vào trong huyệt động. "Ngươi!" Sắc mặt Hàn Tri Ý lập tức trắng bệch. Nàng lập tức cảm ứng được, trên người Lục Vũ lại có một cỗ khí lực giống như trâu điên, căn bản không phải nàng có thể chống lại. Đây đâu giống trạng thái khí huyết hao tổn trước đó? Chỉ sợ dáng vẻ Lục Vũ sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893874/chuong-7403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.