“Giết! Giết! Giết!” Xung quanh lập tức vang lên tiếng gầm thét như núi thở biển gào của đám người Dưỡng Long Điện. Mỗi người đều đỏ bừng mặt, vẻ mặt kích động, trong ánh mắt tràn ngập sát ý vô tận, tất cả đều đang ở trong trạng thái cực kỳ hưng phấn. “Chương Bân, Chấp Pháp Đường của các ngươi không phải vẫn còn giam giữ không ít tu sĩ chống đối Dưỡng Long Điện chúng ta sao? Bắt vài tên ra tế cờ đi!” Một vị Thái Thượng Trưởng Lão tiến lên, toàn thân tràn ngập sát ý vô tận, ồm ồm nói. Chương Bân khoát tay: “Những người kia, đã sớm bị thẩm vấn đến không ra dáng người. Dùng loại người này để tế cờ, chỉ sợ cũng không thể tạo ra sĩ khí, không bằng một kẻ địch có sẵn còn tốt hơn.” Nói xong, Chương Bân đột nhiên chỉ vào Lục Vũ, vẻ mặt dữ tợn cười nói: “Người này, chính là mật thám của Vạn Lý Minh! Hôm nay vừa lúc bị ta phát hiện, không bằng cứ lấy hắn ra tế cờ đi!” Ngón tay của Chương Bân vừa hạ xuống, mọi người xung quanh Lục Vũ liền tản ra, lập tức để lộ Lục Vũ. Mấy vị trưởng lão vốn đứng bên cạnh Lục Vũ, càng là mặt lộ vẻ kinh hãi, kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời. “Ồ? Lại có chuyện như vậy?” Lưu Tử Xuyên lập tức hứng thú, một đạo ánh mắt sắc bén lập tức rơi xuống trên người Lục Vũ. Lục Vũ lập tức cảm nhận được, thân mình từ đầu đến chân đều bị ánh mắt kia quét qua, dường như muốn nhìn thấu hoàn toàn hắn. “Để ngươi còn dám càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893865/chuong-7394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.