Tiếng súng vang dội, như có thể xuyên thủng màng nhĩ của người ta, đột nhiên vang lên từ giữa không trung. Viên đạn lao nhanh tới với tốc độ mà mắt thường không thể bắt được, nhắm thẳng vào Phương Triệu Lân. Mặc dù Phương Triệu Lân là một tu sĩ, nhưng vào lúc này, khi đang nói chuyện với Lục Vũ, hắn không khỏi buông lỏng cảnh giác. Rắc! Tiếng súng vang dội chợt truyền ra, đột nhiên không kịp chuẩn bị, viên đạn sắc bén lao tới cực nhanh, trong nháy mắt đã đến gần. Nhưng đột nhiên, viên đạn lại như sa vào vũng lầy, trực tiếp chìm vào hư không, vậy mà không thể tiến lên dù chỉ một phân! “Không xong rồi!” Lão giả Phương Triệu Lân nghe thấy tiếng súng này, cả người lập tức biến sắc, bỗng nhiên đứng người lên, liền nhìn thấy một viên đạn vững vàng dừng lại giữa không trung. “Đạn lơ lửng giữa không trung, là người này xuất thủ!” Trong một khắc, Phương Triệu Lân liền nhìn về phía Lục Vũ, tình huống như này, chỉ có thể là Lục Vũ ra tay. “Bùm! Bùm! Bùm!” Ngay sau đó, lại có mấy tiếng súng vang lên, Phương Triệu Lân lập tức phản ứng lại, cả người như một con vượn, trực tiếp trốn đến phía sau cây cột của đình. Nhưng ngay sau đó, xung quanh lại trở nên yên tĩnh, như thể không có những chuyện khác xảy ra. Phương Triệu Lân lập tức quay đầu lại, dùng ánh mắt liếc nhìn, hai mắt đột nhiên mở to, lộ ra một vẻ mặt không thể tin được. Chỉ thấy bên cạnh Lục Vũ, vững vàng dừng lại mấy chục viên đạn, lít nha lít nhít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893685/chuong-7214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.