Vút! Lục Vũ trong khoảnh khắc liền biến mất ở trong hành lang. Đế Tuấn tàn niệm bị vô số xiềng xích phong tỏa, đầu tiên sững sờ, chợt phát ra một trận gầm thét điên cuồng. “Kẻ này thật giảo hoạt, hắn đã sớm nhìn ra ý đồ của ta, cho nên vẫn luôn giả vờ thân thiện với ta. Dù là người này chỉ nghe ta một câu, chỉ cần chặt đứt một trong số những sợi xiềng xích kia, ta cũng có cơ hội thoát hiểm!” Trong mắt Đế Tuấn tàn niệm tràn đầy điên cuồng, xung quanh thân thể khổng lồ của nó truyền ra từng trận khí tức cuồng bạo. Thế nhưng, cùng với việc Đế Tuấn tàn niệm bắt đầu trở nên cuồng bạo, những sợi xiềng xích xung quanh đột nhiên phát ra từng trận tiếng ong ong ong, từ khắp nơi đè ép lên. Trong nháy mắt, phù văn được khắc trên những sợi xiềng xích kia, thế mà đều tản ra kim quang sáng rực, lực lượng phong ấn mạnh mẽ trực tiếp tác dụng lên người Đế Tuấn tàn niệm, nhất thời từng luồng khói đen lượn lờ bay ra từ Đế Tuấn tàn niệm. Đế Tuấn tàn niệm lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết kịch liệt, toàn bộ người nó dường như chạm vào chậu than nóng rực, hồn thể đều bị thiêu đốt, trở nên ảm đạm rất nhiều. Lực lượng phong ấn trên những sợi xiềng xích này vô cùng cường hãn, lại có thể phong ấn hết thảy niệm đầu của Đế Tuấn. “Đáng chết! Đáng chết! Bản tôn thủ đoạn thật ác độc, cho dù là đã chết cũng không cho ta rời đi! Nếu như sau khi rời đi, ta sẽ tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4893682/chuong-7211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.