"Đáng tiếc, không giết được nàng." Lục Vũ thầm than một tiếng tiếc nuối, nhưng chuyện này vẫn nằm trong dự liệu. Với tính cách cẩn trọng như Thẩm Linh Lung, trên người nàng khẳng định có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh, nếu muốn dựa vào một đòn để giết nàng, vậy thì có chút không thực tế. Giờ phút này, vô số Vĩnh Dạ Thiên tu sĩ đã giáng lâm, lao về phía Lục Vũ mà giết tới. Từng trận tiếng cười cổ quái tràn ngập trời cao, những Vĩnh Dạ Thiên tu sĩ kia hành sự đều không khác ma tu là bao, giờ khắc này Thiên giới trong mắt bọn họ liền phảng phất là một đàn cừu, mà bọn họ chính là những con sói ác tìm kiếm con mồi. Vô số Vĩnh Dạ Thiên tu sĩ tụ tập cùng một chỗ, ngay cả hư không bốn phía cũng theo đó vặn vẹo, màn trời bị một mảnh hắc ám hoàn toàn bao phủ, từng đạo hư ảnh hung thần ác sát hiển hóa trên bầu trời. "Thẩm Linh Lung, ngươi cho rằng dựa vào đám phế vật này là có thể ngăn cản ta sao?" Đôi mắt Lục Vũ vẫn luôn nhìn chằm chằm Thẩm Linh Lung. Hắn biết, giờ phút này Thẩm Linh Lung vẫn đang tiếp tục luyện hóa truyền thừa Ngũ Phương Thiên Đế, cho nên lúc này mới là thời cơ tốt nhất để tấn công Thẩm Linh Lung! "Tiểu tử thổ dân, ngươi thật to gan, thế mà lại vô lễ với thiếu chủ Vĩnh Dạ Thiên của ta!" "Đúng là không biết sống chết, trước mặt chúng ta, thế mà còn dám càn rỡ như thế, muốn chết!" Những Vĩnh Dạ Thiên tu sĩ kia, vừa giáng lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4889866/chuong-7177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.