Trong mắt Lục Vũ lóe lên một tia hàn quang, sát ý trong lòng đã được đề thăng tới cực điểm. Hắn hiện giờ chính là Thế giới chi chủ của Huyền Trần Thiên, từ Bát Quái Lô có thể cảm ứng được tình hình của Huyền Trần Thiên hiện tại. Những ma tộc kia căn bản không có bất kỳ nhân tính nào, phóng mắt nhìn đi, rất nhiều nơi đều bị đồ diệt, khắp nơi đều có thi thể, thậm chí có không ít thi thể chất đống cùng một chỗ, làm tắc nghẽn dòng chảy của sông ngòi. Huyền Trần Thiên bây giờ đã có thể gọi là tận thế, khắp nơi đều là cảnh tượng huyết tinh. “Một ngày mười vạn? Thật ác độc tâm tư.” Lục Vũ biết, ma tộc nếu ra tay giết người, tuyệt đối sẽ không khống chế số lượng gì, rất có thể chính là bằng cảm giác giết một đám người. Đây không phải là những con số lạnh băng, đằng sau đó là từng sinh mệnh tươi sống, nhưng giờ đây lại thảm chết dưới sự tàn sát của ma tộc. Đường Dĩnh nói: “Ngươi trước đó đã giết không ít ma tộc, bây giờ chúng hận thấu xương ngươi, hơn nữa trong khoảng thời gian dài như vậy, chúng khẳng định đã có hiểu rõ đầy đủ về thực lực của ngươi. Dù sao tu vi của ngươi không đủ, nếu như thân hãm trùng vây, rất có thể sẽ có nguy hiểm tính mạng.” “Ta tự có biện pháp.” Ánh mắt Lục Vũ lóe lên. Thật ra, trong tay hắn còn có một tấm át chủ bài, đó chính là tấm phù lục mà Đường Phong Trí đã từng tặng cho hắn, chỉ cần xé phù lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4889768/chuong-7079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.