Liên tưởng đến bối cảnh của Đường Dĩnh, Tô Hồng Ngọc sắc mặt lập tức tái nhợt. Nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lục Vũ: “Ngươi tốt nhất đừng lừa ta, bằng không ngươi sẽ chết rất thảm.” Một chi ngọc phù tản ra quang mang xanh biếc, được Tô Hồng Ngọc cầm trong tay, bên trong ẩn chứa năng lượng hùng hậu. Tô Hồng Ngọc dùng thần niệm giao tiếp, trên ngọc phù màu xanh biếc kia, lập tức truyền đến một giọng nói mơ hồ: “Có chuyện gì?” Giọng nói kia trong trẻo lạnh lùng dễ nghe, cứ dường như là một vệt suối thanh tuyền trong khe núi, khiến lòng người sảng khoái dễ chịu. Tô Hồng Ngọc liếc qua Lục Vũ, hỏi: “Dĩnh nhi, con bây giờ có gặp phải nguy hiểm gì không?” Bên ngọc phù rơi vào trầm mặc, qua một lúc lâu, mới có một giọng nói vọng lại: “Ác Linh Đạo đang tan rã, không đáng lo ngại.” Đường Dĩnh vẫn tích chữ như vàng, cũng không chuẩn bị nói nhiều. Rất nhanh, quang mang của ngọc phù liền đã tiêu tan, cũng không còn quang mang nào xuất hiện nữa. Lục Vũ nhíu mày: “Ngươi không nhắc nhở nàng chuyện Ma tộc sao?” “Không cần, bởi vì đó vốn dĩ là giả.” Tô Hồng Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Ngươi thật sự cho rằng, ngươi có thư tiến cử, ta liền không dám giết ngươi sao?” Hiện giờ nàng, đã khẳng định Lục Vũ đang nói năng lung tung, sát ý trong ánh mắt càng thêm mạnh mẽ. “Ngươi xác định ngươi có thể gánh vác hậu quả không!” Lục Vũ nhìn chằm chằm Tô Hồng Ngọc, ánh mắt thâm trầm. Cô gái này thật sự bướng bỉnh đến cực điểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4889742/chuong-7053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.