"Ha ha ha ha! Có vẻ như ngươi căn bản là chẳng biết gì cả! Quả nhiên là xuất thân thổ dân, có thể có tu vi như bây giờ, đã là cực hạn của ngươi rồi, cả đời này cũng không thể có thành tựu quá lớn gì." Hứa Hóa Điền đầu tiên sững sờ một chút, đột nhiên cất tiếng cười lớn. Trong tiếng cười đó tràn ngập ý vị châm biếm, giống như là nhìn thấy một sự tồn tại buồn cười nào đó. "Buồn cười sao? Ta thấy ngươi mới là sự tồn tại đáng buồn, tình cảnh của bản thân như thế nào cũng không biết." Lục Vũ nhìn thấy Hứa Hóa Điền lại đang cười nhạo mình, nhưng lại không cảm thấy tức giận, trên mặt hắn luôn mang theo một tia cười lạnh. "Ngươi đang ở trong lòng bàn tay của ta, đều sắp chết rồi, ngươi cho rằng cứ chọc giận ta như vậy, là có thể khiến ta lộ ra sơ hở sao?" Lục Vũ trực tiếp nhìn thấu tất cả mục đích của Hứa Hóa Điền. Những mảnh vụn thần hồn của Hứa Hóa Điền này, hầu như đều nằm trong tay Lục Vũ. Có thể nói, sinh tử của hắn, đều nắm giữ trong nhất niệm của Lục Vũ. Hứa Hóa Điền hoàn toàn không có cách nào, nếu là trước đó, có lẽ hắn còn có thể dựa vào thực lực cường đại, để tuyệt địa phản công. Nhưng bây giờ, Hứa Hóa Điền chỉ còn lại một vài mảnh vụn thần hồn, đã trở thành cá trong chậu, chỉ còn con đường hủy diệt để đi. Hứa Hóa Điền chính là muốn không ngừng công kích Đạo tâm của Lục Vũ, khiến Lục Vũ tức giận, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887912/chuong-6879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.