Chung Mộng Điệp và Hà Ông lẫn vào trong đám người mà không bị bất luận kẻ nào phát giác. Xung quanh đông nghịt người, rất nhiều người thậm chí bò lên cao, muốn nhìn toàn bộ cảnh tượng trước mắt này. Phóng tầm mắt nhìn tới, toàn bộ quảng trường đều là người, thật sự là chen vai thích cánh, tiếng người huyên náo. “Mau nhìn, cửa cung điện đã mở, Long Thành Vương đã ra rồi!” Đột nhiên, trong đám người có người kêu lên. Chỉ thấy, cung điện ở mặt phía bắc quảng trường chậm rãi mở ra, vô số cung nữ thái giám tay cầm pháp khí, quạt lông, bình ngọc xếp hàng đi ra, xung quanh còn có vô số quân sĩ hắc giáp hộ tống, khung cảnh vô cùng tráng lệ. Long kỳ tượng trưng cho hoàng quyền, được dựng lên trong đám người, bay phấp phới theo gió, vô cùng hùng vĩ. Theo sau đội nghi trượng đi qua, phía sau xuất hiện một cỗ bộ liễn, do tám vị lực sĩ khiêng, chậm rãi đi về phía Long Đài. Xung quanh vang lên nhạc khúc hùng tráng, tất cả tộc nhân Lữ gia, văn võ bá quan tất cả đều đứng người lên, cung kính hành lễ với bộ liễn. “Tên phản tặc đáng chết này, hắn lại dám cưỡi nghi trượng đế vương, lòng dạ hắn đáng bị tru diệt!” Chung Mộng Điệp siết chặt nắm đấm, cắn răng nói. “Đại tiểu thư, nhỏ tiếng một chút, cường giả như vậy đều có cảm ứng, nếu người có lời oán giận với hắn, hắn sẽ phát giác ra đó.” Hà Ông vội vàng lên tiếng nhắc nhở. “Ta biết rồi!” Chung Mộng Điệp vẫn còn căm phẫn, trong đầu cũng chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887776/chuong-6835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.