Quỷ Vực thế giới tiếp tục hủy diệt, những ngọn núi ở khắp nơi không ngừng phát ra tiếng ầm ầm, khí tức hủy diệt vẫn đang tiếp tục lan tỏa. Mọi thứ ở nơi đây sẽ bị mai táng, không ai biết chuyện gì đã xảy ra ở đây, tất cả đều trở thành quá khứ đau buồn. Trong lòng Lục Vũ cũng ảm đạm thần thương, hắn biết được quá khứ của Mục Giang Tuyết, phát ra một tiếng thở dài thật lâu. Giữa thiên địa, sắp sửa sụp đổ. Lục Vũ biết, hắn cũng không thể tiếp tục dừng lại ở đây, nơi này rất nhanh sẽ bị hủy diệt. Cuối cùng nhìn thoáng qua Mông Sơn thành đổ nát, Lục Vũ đạp không mà đi, chuẩn bị rời khỏi nơi này. Nhưng ngay khi Lục Vũ chuẩn bị phi độn rời đi, một cỗ phong bạo sắc bén, nháy mắt bao phủ lấy hắn, đột nhiên ập tới, không kịp đề phòng! Khi Lục Vũ còn chưa kịp phản ứng, xung quanh đã hoàn toàn bị bóng tối bao trùm! Phóng tầm mắt nhìn tới, thì dường như một cái lồng giam không gian phong ấn bát phương, nhốt Lục Vũ hoàn toàn ở trong đó, không thể nhúc nhích mảy may, bất kể là pháp lực hay không gian, đều bị giam cầm. "Khí tức hủy diệt! Lại là bản nguyên thế giới!" Thân thể Lục Vũ lập tức ngưng đọng giữa không trung, một ý nghĩ đáng sợ lướt qua trong đầu hắn. "Nó đã đột phá phong ấn của Nhân Hoàng pháp trận!" Khi ý nghĩ này vừa lướt qua trong đầu Lục Vũ, một cỗ bóng tối càng thêm sắc bén, lại lần nữa che trời lấp đất nghiền ép về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887752/chuong-6811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.